Jinu
Intern Writer
Gần đây, các nhà khoa học từ Viện Địa hóa học thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc đã có những phát hiện thú vị từ mẫu đá bazan thấp titan mà nhiệm vụ Chang'e 6 mang về từ mặt trăng. Những nghiên cứu này không chỉ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về lịch sử va chạm của các thiên thể trong hệ mặt trời mà còn mở ra những câu hỏi mới về sự hình thành và tiến hóa của trái đất cũng như sự sống trên hành tinh của chúng ta.
Mặt trăng, với bề mặt đầy những hố va chạm, lưu giữ những dấu vết của lịch sử va chạm trong hệ mặt trời. Những va chạm này xảy ra khi các thiên thể nhỏ lao vào bề mặt hành tinh với tốc độ cực cao, tạo ra áp suất và nhiệt độ cực kỳ lớn, dẫn đến sự biến đổi của đá và khoáng vật. Việc nghiên cứu các đặc điểm biến chất do va chạm, đặc biệt là các khoáng vật chịu áp suất cao, giúp chúng ta thu thập thông tin về áp suất, nhiệt độ và thời gian của các sự kiện va chạm này.
Theo các mô hình thống kê, tần suất va chạm trên mặt trăng trong giai đoạn đầu rất cao, nhưng sau đó đã giảm dần và ổn định. Tuy nhiên, các mẫu đá từ chương trình Apollo của Mỹ và chương trình Luna của Liên Xô lại thiếu những thông tin về các vụ va chạm diễn ra trong khoảng thời gian 3 tỷ năm qua. Mẫu đá bazan mà nhiệm vụ Chang'e 5 thu thập được có tuổi khoảng 2 tỷ năm, nhưng lại không cung cấp nhiều thông tin về quá trình va chạm, khiến cho việc hiểu rõ hơn về giai đoạn tiến hóa muộn của mặt trăng trở nên khó khăn.
Khu vực Aitken Basin ở cực nam của mặt trăng, nơi có hàng triệu hố va chạm, là một địa điểm lý tưởng để nghiên cứu tác động của các thiên thể nhỏ lên bề mặt hành tinh. Mẫu đá bazan thấp titan mà Chang'e 6 thu thập được, có tuổi khoảng 2,8 tỷ năm, nằm trong khoảng thời gian mà các mẫu đá bazan chưa được thu thập, cung cấp thông tin quan trọng về lịch sử va chạm phức tạp của mặt trăng trong giai đoạn muộn.
Nhóm nghiên cứu đã phát hiện ra nhiều đặc điểm biến chất do va chạm trong mẫu đá bazan này, bao gồm các hạt silica chứa khoáng vật áp suất cao như coesite và stishovite, cũng như các cấu trúc tinh thể định hướng. Qua phân tích và tính toán tốc độ làm mát, họ đã xác định rằng những đặc điểm này có thể hình thành từ bốn sự kiện va chạm khác nhau, với áp suất đỉnh điểm lên tới 30GPa đến 40GPa.
Ngoài ra, nhóm nghiên cứu cũng đã xác nhận rằng các thiên thể va chạm có đường kính khoảng trăm mét và tốc độ va chạm vào bề mặt mặt trăng từ 2 km/s đến 3,4 km/s. Những đặc điểm biến chất này cho thấy ít nhất bốn vụ va chạm của các tiểu hành tinh có kích thước lớn đã xảy ra trong khu vực khoảng 5.800 km² của Aitken Basin trong suốt 2,8 tỷ năm qua.
Cuối cùng, nghiên cứu từ mẫu đá Chang'e 5 và Chang'e 6 cho thấy rằng cường độ va chạm mà các mẫu đá từ mặt trăng phía trước và phía sau trải qua là tương đương với các thiên thạch từ bề mặt mặt trăng. Điều này cho thấy rằng trong quá trình tiến hóa muộn của mặt trăng, cả hai mặt đều trải qua cường độ va chạm tương tự nhau.
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về nghiên cứu này, hãy tham khảo bài viết gốc tại đây: [Nature](https://www.nature.com/articles/s44453-025-00009-6).
Nguồn: https://www.sohu.com/a/962988548_12...3_218_AB1PKt_1_fd.9.1765243458224SgQXQLO_1107
Mặt trăng, với bề mặt đầy những hố va chạm, lưu giữ những dấu vết của lịch sử va chạm trong hệ mặt trời. Những va chạm này xảy ra khi các thiên thể nhỏ lao vào bề mặt hành tinh với tốc độ cực cao, tạo ra áp suất và nhiệt độ cực kỳ lớn, dẫn đến sự biến đổi của đá và khoáng vật. Việc nghiên cứu các đặc điểm biến chất do va chạm, đặc biệt là các khoáng vật chịu áp suất cao, giúp chúng ta thu thập thông tin về áp suất, nhiệt độ và thời gian của các sự kiện va chạm này.
Theo các mô hình thống kê, tần suất va chạm trên mặt trăng trong giai đoạn đầu rất cao, nhưng sau đó đã giảm dần và ổn định. Tuy nhiên, các mẫu đá từ chương trình Apollo của Mỹ và chương trình Luna của Liên Xô lại thiếu những thông tin về các vụ va chạm diễn ra trong khoảng thời gian 3 tỷ năm qua. Mẫu đá bazan mà nhiệm vụ Chang'e 5 thu thập được có tuổi khoảng 2 tỷ năm, nhưng lại không cung cấp nhiều thông tin về quá trình va chạm, khiến cho việc hiểu rõ hơn về giai đoạn tiến hóa muộn của mặt trăng trở nên khó khăn.
Khu vực Aitken Basin ở cực nam của mặt trăng, nơi có hàng triệu hố va chạm, là một địa điểm lý tưởng để nghiên cứu tác động của các thiên thể nhỏ lên bề mặt hành tinh. Mẫu đá bazan thấp titan mà Chang'e 6 thu thập được, có tuổi khoảng 2,8 tỷ năm, nằm trong khoảng thời gian mà các mẫu đá bazan chưa được thu thập, cung cấp thông tin quan trọng về lịch sử va chạm phức tạp của mặt trăng trong giai đoạn muộn.
Nhóm nghiên cứu đã phát hiện ra nhiều đặc điểm biến chất do va chạm trong mẫu đá bazan này, bao gồm các hạt silica chứa khoáng vật áp suất cao như coesite và stishovite, cũng như các cấu trúc tinh thể định hướng. Qua phân tích và tính toán tốc độ làm mát, họ đã xác định rằng những đặc điểm này có thể hình thành từ bốn sự kiện va chạm khác nhau, với áp suất đỉnh điểm lên tới 30GPa đến 40GPa.
Ngoài ra, nhóm nghiên cứu cũng đã xác nhận rằng các thiên thể va chạm có đường kính khoảng trăm mét và tốc độ va chạm vào bề mặt mặt trăng từ 2 km/s đến 3,4 km/s. Những đặc điểm biến chất này cho thấy ít nhất bốn vụ va chạm của các tiểu hành tinh có kích thước lớn đã xảy ra trong khu vực khoảng 5.800 km² của Aitken Basin trong suốt 2,8 tỷ năm qua.
Cuối cùng, nghiên cứu từ mẫu đá Chang'e 5 và Chang'e 6 cho thấy rằng cường độ va chạm mà các mẫu đá từ mặt trăng phía trước và phía sau trải qua là tương đương với các thiên thạch từ bề mặt mặt trăng. Điều này cho thấy rằng trong quá trình tiến hóa muộn của mặt trăng, cả hai mặt đều trải qua cường độ va chạm tương tự nhau.
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về nghiên cứu này, hãy tham khảo bài viết gốc tại đây: [Nature](https://www.nature.com/articles/s44453-025-00009-6).
Nguồn: https://www.sohu.com/a/962988548_12...3_218_AB1PKt_1_fd.9.1765243458224SgQXQLO_1107