VnReview
Hà Nội

Hoóc môn trong thể thao: Công thần hay tội đồ?

Đã có những nhà nghiên cứu và vận động viên tiên phong trong nỗ lực nâng cao thành tích và tuổi thọ của con người, nhưng vẫn còn nhiều hoài nghi.

Các nghiên cứu khoa học với nỗ lực nâng cao thành tích của con người đã được thực hiện trong suốt thế kỷ 20, nhưng hầu hết mọi người chỉ nghe về công việc này trong các chỉ trích gian lận sử dụng steroid trong thể thao.

Testosterone là một loại thuốc đã xuất hiện từ lâu, do nhà khoa học người Croatia là Leopold Ruzicka tạo ra vào những năm 1930, sau đó được các vận động viên Olympic của Liên Xô và Đông Đức cũ sử dụng khá hiệu quả. Nghiên cứu về hoóc môn tăng trưởng bắt đầu vào những năm 1950 và được sử dụng để điều trị cho những người khuyết tật về phát triển. Sau đó, nhà nghiên cứu chất steroid nghiệp dư Dan Duchaine đã có bài viết về tiềm năng của loại thuốc này trong việc nâng cao sức mạnh và trẻ hóa cơ thể con người. Ngay cả các phương pháp điều trị tế bào gốc, dưới hình thức cấy ghép tủy xương, đã được thực hiện từ những năm 1960.

Tuy nhiên, bên ngoài bối cảnh y khoa, nỗ lực sử dụng các loại thuốc này lại đối mặt nhiều chỉ trích dữ dội. Cuốn Testosterone Dreams (Giấc mộng Testosterone) của John Hoberman liệt kê chi tiết nhiều kết luận không chính xác về hoóc môn giới tính này, như khả năng chữa chứng bất lực và tình dục đồng giới ở nam giới, đồng thời nhấn mạnh cho đến năm 1984, Học viện Y học thể thao Mỹ phủ nhận bất kỳ tác động nào của các anabolic-androgenic steroid (steroid đồng hoá có đặc tính giống androgen) lên thành tích thể thao. Cuốn Faust's Gold của Steven Ungerleider đưa ra một cái nhìn chi tiết về chương trình nâng cao thành tích do chính quyền Đông Đức cũ thực hiện cùng các bản sao lịch uống thuốc mà các vận động viên nước này phải tuân theo. Tuy nhiên, cuốn sách lại chỉ trích gay gắt các bác sĩ thực hiện chương trình này và công khai phản đối việc nâng cao thành tích của con người.

"Chính xác thì nâng cao thành tích là gì?" vận động viên cử tạ Mark Bell, người đang sử dụng steroid, đã hỏi như vậy trong một cuộc phỏng vấn. "Tất cả các bài tập, những bài huấn luyện, cũng là một kiểu nâng cao thành tích. Điều gì quyết định cái này tốt còn cái kia lại bị xem là không tốt?"

Sự không rõ ràng của những thuật ngữ như "nâng cao thành tích", cũng như mối lo về tác dụng phụ của thuốc và phản đối của công chúng trước những cơ thể quá vạm vỡ, to phình của các vận động viên thể hình chuyên nghiệp khiến những nghiên cứu giá trị liên quan đến testosterone, hoóc môn tăng trưởng và thậm chí là tế bào gốc đã không được coi trọng, hay thậm chí các cá nhân phải lén lút và mua thuốc từ chợ đen nếu muốn dùng steroid.

"Chúng tôi tự làm việc này", vận động viên và huấn luyện viên thể hình Douglas Alexander cho biết trong một cuộc phỏng vấn. "Từ Cuốn sổ tay Steroid bất hợp pháp (Underground Steroid Handbook) của Dan Duchaine đến các diễn đàn về thuốc nâng cao thành tích, các vận động viên cử tạ và thể hình đã và đang dùng thử và trải nghiệm các loại thuốc trên chính cơ thể mình. Chính nền tảng kiến thức trên đã góp phần tạo nên cộng đồng gắn kết với nhau".

Cass Almendral, một nhà tư vấn kinh doanh 56 tuổi đã nêu ý kiến về việc sử dụng hoóc môn tăng trưởng trong một bài viết gần đây trên New York Post. Cass tin rằng các biện pháp nâng cao thành tích và chống lão hóa nên được coi là bình thường thay vì bị kỳ thị. Cass cho biết ông dùng thuốc theo sự giám sát của bác sĩ và chưa bao giờ thấy cơ thể mình tốt hơn bây giờ. Điều nguy hiểm là các sản phẩm hoặc đồ ăn kiêng cho luyện tập lại không hiệu quả, khiến họ chán nản và thất vọng khi theo đuổi các mục tiêu không thể đạt được do quá trình lão hóa gây ra.

Cass Almendral, 56 tuổi, sau sáu tháng điều trị chống lão hóa bằng cách tiêm HGH dưới sự giám sát của bác sỹ. (Ảnh: Cass Almendral)

Brian Mehling, một bác sỹ phẫu thuật chỉnh hình và là người sáng lập Blue Horizon International, một quỹ từ thiện về y học tái tạo, đã tiến hành nghiên cứu tổng quát về tế bào gốc và hoóc môn tăng trưởng. Mehling tin rằng những nhận thức sai lầm của công chúng và các rào cản về mặt pháp luật đã phức tạp hóa quá trình trên. "Mặt khác, khi một người nghĩ đến việc cải thiện cơ thể thì ngay lập tức hiện lên trong đầu họ là hình ảnh các vận động viên thể hình to lớn đang dùng loại thuốc anabolic nguy hiểm, những người mà, nếu nói một các thẳng thắn, bị mắc những chứng rối loạn tâm thần liên quan đến hình ảnh cơ thể", Brian cho biết. "Và rồi, có những công ty dược phẩm rất hài lòng với lợi nhuận thu được từ thuốc cholesterol và thuốc chống trầm cảm. Họ không muốn các triệu chứng trên giảm bớt".

Các bức ảnh được chụp cách nhau khoảng 6 tháng: trên cùng bên trái vào đầu năm 2015, dưới cùng bên trái vào cuối năm 2015, bên phải vào đầu năm 2016 (Ảnh: Douglas Alexander).

Mehling không hài lòng với tốc độ thay đổi hiện tại. Ông cho biết: "Chúng ta đang ở rất gần với những đột phá trong các lĩnh vực liên quan đến điều trị chấn thương và lão hóa, từ CTE đến Alzheimer, đáng tiếc là phần lớn các việc này phải được thực hiện ở nước ngoài vì những bước đi chậm chạp của Cục quản lý thực phẩm và dược phẩm Hoa Kỳ (FDA)".

Về phần mình, Almendral nhận thấy quá trình chấp nhận của công chúng về nâng cao thành tích là tất yếu. "Mọi người đều có quyền trải nghiệm một cuộc sống có chất lượng tốt hơn và thành tích được nâng cao. Những thứ này không nên chỉ dành cho những người giàu có, và cũng không đặt nó quá xa tầm với của bạn bởi vì việc phải uống thuốc và cảm giác không vui khi cơ thể yếu dần đi theo tuổi tác là một trạng thái rất tự nhiên của con người".

Oliver Bateman năm 1992 (bên trái với bánh donut) và năm 2015 (bên phải) (Ảnh: Oliver Bateman)

Quỳnh Mai

Theo motherboard

Chủ đề khác