VnReview
Hà Nội

Mất tập trung gia tăng ở thanh thiếu niên và người cao tuổi

Nghiên cứu mới đây do Đại học Kent thực hiện, phát hiện ra nhóm thanh niên và người cao tuổi ít chú ý đến các tín hiệu tương tác xã hội trong thế giới thực hơn những người trẻ thiếu niên.

Phát hiện này được công bố bởi Nature Human Behavior cho thấy mối liên hệ giữa tuổi tác và mức độ tập trung/quan tâm đến các sự kiện xã hội ở người. Điều này giúp chúng ta hiểu rõ hơn sự thành công của các các tương tác xã hội trong cuộc sống hàng ngày.

Biểu hiện cảm xúc qua nét mặt, giọng nói và cử chỉ của một người là yếu tố quan trọng thể hiện sự tương tác của cá nhân trước những sự kiện xảy ra xung quanh. Nó cho phép chúng ta suy luận nhanh chóng về trạng thái tinh thần/cảm xúc của người khác chẳng hạn như: họ đang có ý định, mong muốn hay suy nghĩ gì?...

Dần dần, tương tác xã hội trở thành một phần quan trọng trong việc thúc đẩy khả năng nhìn nhận, đánh giá về các quan điểm khác nhau. Sự đồng cảm cùng với các kỹ năng xã hội thiết yếu đóng một vai trò quan trọng trong việc nâng cao phúc lợi của chúng ta.

Nghiên cứu do nghiên cứu sinh tiến sĩ Martina De Lillo dẫn đầu, cùng với Giáo sư Heather Ferguson và các đồng nghiệp khác tại Trường Tâm lý của Đại học Kent. Đây là nghiên cứu đầu tiên kiểm tra mức độ chú ý của các lứa tuổi đến các sự kiện/tương tác xã hội. Các nhà nghiên cứu đã tiến hành thực hiện một thí nghiệm tình huống với những người tham gia.

Họ được góp mặt trong hai tình huống tương tác xã hội trong thực tế (trò chuyện mặt đối mặt và điều khiển môi trường) bằng cách sử dụng kính theo dõi mắt, ghi nhận sự chú ý của họ đối với các thông tin xã hội và thông tin phi xã hội. Cả hai thí nghiệm này được thực hiện ở cả 3 nhóm: nhóm thiếu niên (từ 10-19 tuổi), nhóm thanh niên (từ 20-40 tuổi) và nhóm người cao tuổi (từ 60-80 tuổi).

Trong thử nghiệm đầu tiên (trò chuyện mặt đối mặt) nhóm thanh niên và nhóm người lớn tuổi không giành nhiều thời gian để nhìn vào mặt đối phương trong lúc trò chuyện, họ lơ là và để tâm vào khung cảnh nhiều hơn so với nhóm người thiếu niên. Trong thí nghiệm thứ hai, nhóm thanh niên và người lớn tuổi cũng dành ít thời gian để nhìn mọi người trong lúc điều khiển môi trường hơn so với nhóm người trẻ tuổi.

Điều này có thể là do nhóm thanh niên và nhóm người cao tuổi cảm thấy khó khăn trong việc duy trì các tình huống xã hội, hơn so với nhóm thiếu niên. Họ thường chọn cách né tránh các tình huống thay vì đối diện với nó.

Martina De Lillo cho biết: "Bằng cách sử dụng công nghệ theo dõi cử động mắt trên thiết bị di động, cho phép chúng tôi hiểu được sự độc đáo của các tương tác xã hội và nhận thức xã hội trong thế giới thực. Nó đóng một vai trò quan trọng trong việc hiểu thêm về cách tương tác xã hội trong suốt quá trình phát triển của xã hội loài người".

Giáo sư Ferguson cho biết: "Ít tập trung vào con ngươi và khuôn mặt đồng nghĩa với việc nhóm thanh niên và người cao tuổi đã bỏ lỡ những dấu hiệu quan trọng, điều này có thể ảnh hưởng đến sự ăn ý trong giao tiếp xã hội hoặc làm giới hạn cơ hội tham gia vào tương tác xã hội với những người khác. Mặt khác, trong giai đoạn vị thành niên (từ 10-19 tuổi), đây là lứa tuổi cần phải học hỏi và phát triển các mối quan hệ đồng đẳng."

"Qua đó, lứa tuổi này có thể tiếp thu những kinh nghiệm xã hội khác nhau và sở thích của mình. Đối với những người lớn tuổi, sự suy giảm tương tác hoặc tham gia xã hội có thể dẫn đến cô lập gây ảnh hưởng đến sức khỏe kém. Do đó, cả hai nhóm đều có thể bị ảnh hưởng đáng kể nếu thiếu tương tác với xã hội".

Thanh Mai (Theo Science Daily)

Chủ đề khác