VnReview
Hà Nội

Quấy rối tình dục các nữ CEO công nghệ: Chuyện thường ngày ở huyện

Forbes cho biết họ rất hiếm khi đăng các bài viết ẩn danh tác giả, nhưng câu chuyện về một nữ CEO trong thung lũng công nghệ Silicon Valley này là một ngoại lệ.

Bởi vì, Forbes nói rằng họ hiểu phụ nữ lập nghiệp trong ngành công nghiệp công nghệ thường phải đối mặt với sự phân biệt đối xử và quấy rối tình dục ở một mức độ nào đó, nhưng họ không hề nghĩ rằng đó lại là những trở ngại mà các nữ CEO phải chịu đựng hàng ngày, ở mọi góc độ, mọi tình huống như vậy, trong một ngành công nghiệp được xem là bình đẳng và luôn hướng tới tương lai.

Sau nhiều thuyết phục, Forbes cho biết người nữ CEO này đã đồng ý viết ra những trải nghiệm của cô, nhưng yêu cầu phải ẩn danh, vì một số lý do. Đầu tiên, đó là cộng đồng khởi nghiệp là một cộng đồng nhỏ, và các nhà sáng lập phải dựa rất nhiều vào nguồn vốn xã hội và thiện chí của nhà đầu tư. Vì thế, nói ra là một rủi ro rất lớn.

Nhưng lo sợ bị trả thù, trừng phạt không phải là mối lo ngại duy nhất của cô. VnReview xin lược dịch lại câu chuyện này từ tạp chí Forbes, để bạn đọc hiểu rõ hơn về tình thế của các nữ nhân viên, nữ nhà sáng lập, nữ CEO trong thế giới công nghệ ở Thung lũng Silicon (Silicon Valley). Cũng là để hiểu vì sao lo sợ trả thù không phải là mối lo ngại duy nhất của họ khi nói ra sự thật và vì sao họ vẫn phải im lặng dù rất mong mỏi một ngày giới tính không phải là cản trở trên con đường họ đang đi. Dưới đây là nội dung chia sẻ của nữ CEO ẩn danh này:

Tôi tự hỏi mình phải "mặt dày" đến mức nào mới tiếp tục xin gây vốn. Tôi đã bị dồn vào góc tường, bị rơi vào một tình huống mà bất kỳ chuyên gia nhân sự nào trên thế giới cũng sẽ gọi đó là quấy rối tình dục.

Nhưng tôi không làm việc cho công ty nào. Tôi điều hành công ty của chính tôi. Đó là một ngày thứ Bảy như mọi ngày. Tôi mua sắm tại khu chợ của những người nông dân và đến văn phòng. Cũng như hầu hết giám đốc những công ty mới thành lập khác, tôi làm việc cả cuối tuần để xử lý đống công việc dường như không bao giờ kết thúc của công ty đang trưởng thành của tôi.

Sau khi ra mắt ứng dụng Android của mình vào đầu mùa xuân, tôi cảm thấy chúng tôi đã sẵn sàng làm việc với các nhà đầu tư để gây thêm quỹ. Ứng dụng của chúng tôi đã được tải tại 52 nước, chúng tôi đã có những người ủng hộ tích cực và có doanh thu, cái mà nhiều công ty mới thành lập tại Silicon Valley còn thiếu. Chúng tôi đã cố gắng trong 18 tháng qua với chưa đến 10.000 USD số vốn ban đầu trong ngân hàng.

Lôi kéo các nhà đầu tư là một công việc toàn thời gian, vì thế lịch làm việc của tôi bận hơn bình thường. Khi tôi nhấm nháp tách cà phê thứ hai trong ngày, tôi đã gửi email đến những người muốn cập nhật về các nỗ lực gây quỹ. ;Một người nhanh chóng phản hồi: "Chắc chắn rồi. Hãy làm nhanh thôi. Tối nay nhé. Tại nhà tôi được không?". Chúng tôi đã gặp nhau mấy tháng trước qua một người quen trong gia đình. Đó là một đối tác trong một hãng đầu tư mạo hiểm và là người ủng hộ mạnh mẽ cho nghệ thuật, mối quan tâm của anh ta phù hợp với nhiệm vụ của chúng tôi. Kể từ đó chúng tôi có một vài lần vừa ăn trưa vừa trao đổi công việc. Tôi không để ý lắm đến lựa chọn địa điểm gặp gỡ của anh ta.

Trước khi đến cuộc hẹn, tôi về nhà để thay chiếc váy, và mặc một chiếc quần rộng thùng thình cùng một chiếc áo len cao cổ. Tôi chải tóc ra phía sau và chắc chắn rằng cách trang điểm của mình không có gì hơn ngoài việc thể hiện một sự chuyên nghiệp. Giả sử vợ anh ta ở nhà, tôi không muốn để họ nghĩ sai về mình.

Không có vấn đề gì. Vợ anh ta không có nhà. Sau vài câu chuyện nhỏ, anh ta ngồi cạnh tôi trên ghế sofa và nhận xét rằng tôi trông căng thẳng. Anh ta đặt ly rượu xuống và massage vai tôi. Khi tay anh ta trượt xuống sâu hơn, tôi đã cố tình nói đùa rồi nhanh chóng ngồi dịch ra. Tôi tựa vào góc ghế sofa và bắt chéo chân, cố gắng tạo trở ngại với anh ta. Nhưng anh ta vẫn tiếp tục tấn công tôi.

Tôi đứng dậy và bước ngang qua căn phòng. Cố gắng để mọi chuyện trở nên nhẹ nhàng, tôi nhận xét rằng đàn ông thường có những cử chỉ không thích hợp với tôi trong các cuộc họp, hy vọng anh ta nhận ra ý của tôi.

"Đúng thế, thật sự khó khăn. Em không thể nói bất cứ gì vì đó là một cộng đồng nhỏ và mọi người biết nhau", anh ta nói như thể anh ta đáng được cảm thông. Nếu tôi chọn cách phàn nàn – hoặc đánh thức các con của anh ta dậy –mọi việc sẽ diễn ra như vô số các vụ quấy rối tình dục trong cộng đồng công nghệ mà chẳng có gì thay đổi. Với vị thế của anh ta trong cộng đồng và sự giàu có của anh ta, mọi người sẽ nghĩ câu chuyện của tôi chỉ là câu chuyện "tầm phào" của một cô gái buồn bã, thất vọng khi nhà đầu tư không rót tiền vào công ty của cô ta.

Vì thế, màn khiêu vũ giữa thảo luận công việc và những hành vi mò mẫm vẫn tiếp tục cho đến khi tôi có thể tha thứ cho bản thân mình. Trong trường hợp này, nhẽ ra tôi đã có thể thận trọng hơn. Nhưng phân biệt giới tính là một thực tế hàng ngày mà tôi luôn phải đối mặt trong một thế giới của đàn ông.

Vài tháng trước cuộc đối mặt của tôi với "Người đàn ông xoa bóp" ở trên, là cuộc chạm trán với một "Người đàn ông chưa vợ". Sau khi nghe về kế hoạch kinh doanh, anh ta nói anh ta rất quan tâm và sẽ dành nhiều thời gian hơn nữa để tìm hiểu tôi, rằng anh ta đang tìm kiếm một người vợ, và tiếp tục thao thao bất tuyệt về những quyền lợi tài chính mà người vợ này sẽ được hưởng, bao gồm cả một căn hộ 4 triệu USD ở San Francisco. Như nhiều tình huống tương tự khác, tôi cố gắng chống chọi với cuộc nói chuyện một cách lịch sự, để không làm tổn thương đến bản ngã của một người đàn ông, người mà đang cố cầu hôn như thể đó là một cuộc hôn nhân của thế kỷ 18.

Ngay sau cuộc gặp này, tôi đeo một chiếc nhẫn vàng đơn giản khi đến các cuộc họp. Có vẻ khó giải thích, và có thể một nhà đầu tư tiềm năng nào đó sẽ hỏi về chồng của tôi, nhưng hy vọng sự lúng túng, khó khăn đó sẽ ngăn ngừa các hành vi quấy rối đi xa hơn.

Tôi cũng hiểu quá rõ rằng, khi những nạn nhân của quấy rối tình dục vẫn giữ im lặng, vấn nạn sẽ tiếp tục và kẻ quấy rối vẫn trốn tránh công lý. Nhưng đây là kinh doanh. Bất kỳ ai mà tôi kể chuyện về "Người đàn ông độc thân" đều đồng ý rằng tôi cần tiếp tục cho đến khi chúng tôi hoàn thành việc gây quỹ. Dường như im lặng chỉ là một trong những sự hy sinh cần thiết để công việc kinh doanh của tôi cất cánh.

Không như các nam đồng nghiệp, họ có thể mặc bất cứ gì từ đồ jean, tôi phải chọn trang phục một cách cẩn thận. Nữ tính nhưng không sexy, nghiêm túc nhưng không tạo cảm giác phòng thủ, sang trọng nhưng không quá đắt tiền, tôi muốn toát lên rằng tôi chuyên nghiệp nhưng không quá ngột ngạt khiến mọi người có thể nghĩ rằng sản phẩm của chúng tôi kém sáng tạo. Tóc của tôi gần như luôn mặc định được buộc gọn lại phía sau.

Suốt 10 năm tôi làm việc trong cộng đồng quốc tế, trang phục là một công cụ để xoa dịu vấn đề giới tính, một chiến lược để tiếp cận với môi trường kinh doanh chuyên nghiệp mà nam giới gần như được độc quyền. Tôi dường như cũng phải áp dụng chiến thuật này với Silicon Valley. Rõ ràng, càng tránh nói hay dùng những từ ngữ ám chỉ về giới tính, câu chuyện kinh doanh của chúng tôi càng tốt đẹp.

Kinh nghiệm của tôi không phải là duy nhất. Hãy hỏi những nữ sáng lập công ty khác sẽ thấy điều đó. Các nữ sáng lập bị ngược đãi dường như đã trở thành một đặc trưng, chứ không phải một tội lỗi, trong Silicon Valley.

Nếu không tin, bạn có thể nói chuyện với Justin Mateen, 28 tuổi, người đã khẳng định rằng có một nữ đồng sáng lập trẻ tại Tinder "khiến công ty trông như một trò cười" và "hạ thấp giá trị" công ty. Hay chính những nhân viên tầm 20 tuổi của Twitter cũng nói với tôi rằng: "Chị thực sự nên thuê một anh chàng nào đó trông được được một chút để đại diện cho công ty trước công chúng. Chị biết đấy, điều đó chỉ để trang trí cho công ty thôi".

Nhóm của tôi và tôi đã đùa với nhau về điều này, nhưng nó không còn là chuyện đùa nữa khi tôi đến các cuộc họp với nhà đầu tư. Tìm kiếm một không gian an toàn cũng trở thành điều rất khó khăn. Nhiều đồng nghiệp CEO của tôi đã xây dựng mạng lưới của họ qua những cuộc gặp gỡ, tương tác hầu hết ở trong các quán bar. "Một khi đã chè chén, uống say với người khác, bạn trở thành "bạn thân" của họ", một đồng nghiệp giải thích. "Sẽ dễ dàng hơn khi làm việc với nhau sau này".

Nhưng giữ gìn thể diện CEO ngoài không gian làm việc là điều rất khó. Phụ nữ xuất hiện trong các quán bar, trên thuyền và tại các hội nghị thường bị xem như "một đồ vật đẹp", đôi khi còn được thuê để làm khuấy động không khí, hay chỉ như con búp bê.

Câu chuyện về một nhà đầu tư mời tôi cùng với anh ta và một số nhà đầu tư khác lên du thuyền để tôi có thể "hiểu về họ tốt hơn trong một môi trường thoải mái". Tôi biết chính nhà đầu tư này đã nói với một trong các nam đồng nghiệp của tôi rằng chuyến du thuyền của anh ta là "huyền thoại" vì "luôn có nhiều có gái tóc vàng cho mỗi nhà đầu tư". Nhưng nếu tôi chọn chỉ tiếp cận với các nhà đầu tư nữ, các lựa chọn gây quỹ của tôi sẽ hạn chế hơn nhiều.

Những gì chúng tôi cần là một cuộc nói chuyện công khai về giới tính, quyền lực và sự tôn trọng, một điều không chỉ tồn tại khi phụ nữ nói chuyện với phụ nữ. Thậm chí, Người đàn ông mát-xa kia còn tiếp tục liên hệ với tôi để nói về tiến độ đầu tư – một dấu hiệu rõ ràng cho thấy, nếu không có một cuộc đối đầu chất vấn trực tiếp về những hành vi bất hợp lý của anh ta, anh ta sẽ không nhận thức được mình đã làm điều sai trái gì.

Không chỉ thủ phạm – những kẻ "dê xồm" – mới là những người quấy rối tình dục. Nhiều người đàn ông tuyệt vời – những người đã đầu tư vào công ty chúng tôi, những người gọi tôi là sếp – cũng là trở ngại và quấy rối mà tôi phải đối mặt hàng ngày.

Sẽ không bao giờ có một phòng ban nhân sự nào có thể giải quyết được những tương tác giữa nhà sáng lập và một nhà đầu tư tiềm năng. Đó là lý do tại sao khi tôi, hay bất kỳ nữ sáng lập công ty nào, xuất hiện tại cửa nhà đầu tư, hay tại nhà hàng, hay ở quán bar, bạn phải nghĩ rằng tôi ở đây là để làm việc và không có gì hơn nữa. Thậm chí, nếu tôi đang xõa mái tóc của mình xuống.

Tôi mong mỏi chờ ngày khi giới tính của tôi không ảnh hưởng gì đến cách mọi người đánh giá công việc kinh doanh của tôi. Trong thời gian đó, nếu người phụ nữ nào muốn gia nhập ngành công nghệ, như Sheryl Sandberg, COO của Facebook hiện nay và từng là phó chủ tịch của Google, đang cổ vũ chúng tôi, thì chúng tôi thực sự phải "bọc thép" cho cả cơ thể lẫn tinh thần của mình.

Hoàng Lan

Theo Forbes

Chủ đề khác