Mr Bens
Intern Writer
Năm 1994, cộng đồng khoa học toàn cầu chứng kiến một sự kiện thiên văn chưa từng có: vụ va chạm giữa sao chổi Shoemaker-Levy 9 (SL9) và Sao Mộc. Sự kiện này không chỉ gây chấn động giới khoa học mà còn thu hút sự quan tâm lớn từ công chúng về những bí ẩn của vũ trụ.
Trong vòng sáu ngày vào tháng 7/1994, Sao Mộc bị 21 mảnh vỡ của sao chổi SL9 va vào. Năng lượng từ các vụ va chạm này tương đương với 300 triệu quả bom nguyên tử phát nổ cùng lúc, tạo ra sóng xung kích khổng lồ và những cột khói bụi cao hơn 3.000 km. Nhiệt độ bầu khí quyển Sao Mộc lên tới 30.000 độ C.
SL9 di chuyển với tốc độ 216.000 km/giờ trước khi va chạm. Đây không phải là sao chổi thông thường trong hệ Mặt Trời. Với đường kính 1.800 mét, SL9 là một trong những sao chổi lớn nhất tiến vào hệ Mặt Trời trong 6.000 năm qua. Quỹ đạo của nó có độ lệch tâm cao (hơn 0,9986), khiến nó tiến rất gần Sao Mộc và cuối cùng bị vỡ ra dưới lực hấp dẫn của hành tinh khí khổng lồ này.
Sự kiện này thu hút sự chú ý của giới khoa học toàn cầu. Các nhà thiên văn sử dụng thiết bị tiên tiến như Đài quan sát Keck, Kính viễn vọng tia X ROSAT và Kính viễn vọng không gian Hubble để theo dõi quỹ đạo của SL9. Ban đầu, các nhà khoa học lo ngại không thể quan sát vụ va chạm vì nó xảy ra ở phía khuất của Sao Mộc. May mắn thay, tàu vũ trụ Galileo của NASA, cùng các tàu thăm dò Ulysses và Voyager 2, đã ghi lại khoảnh khắc này từ nhiều góc độ khác nhau.
Quả cầu lửa từ vụ va chạm có đường kính hơn 4.000 km, nhiệt độ lên tới 24.000 độ C, và cột khói cao 3.000 km. Mảnh vỡ rơi trở lại bề mặt Sao Mộc, biến bầu khí quyển thành một lò lửa khổng lồ. Khi Sao Mộc quay, vị trí va chạm dần lộ ra trong tầm nhìn từ Trái Đất, và Kính viễn vọng Hubble đã chụp được những đốm đen lớn còn sót lại trên bề mặt hành tinh.
Vụ va chạm không chỉ cung cấp dữ liệu quý giá để nghiên cứu khí quyển và chuyển động của Sao Mộc mà còn giúp các nhà khoa học lần đầu tiên quan sát thành phần các đám mây phụ của hành tinh này. Qua phân tích quang phổ, họ phát hiện các nguyên tố nặng như lưu huỳnh, cacbon disulfua, silic, sắt, magie và một lượng lớn nước. Sự kiện này nhắc nhở rằng nguy cơ các vật thể lớn va vào hành tinh vẫn tồn tại, dù rất hiếm.
Là hành tinh lớn nhất hệ Mặt Trời, lực hấp dẫn mạnh của Sao Mộc đóng vai trò như một "máy hút bụi không gian", thu hút nhiều sao chổi và tiểu hành tinh có thể đe dọa Trái Đất. Nếu không có Sao Mộc, số lần Trái Đất hứng chịu các tác động gây tuyệt chủng sẽ tăng đáng kể, khiến sự sống phức tạp khó hình thành. Vụ va chạm SL9 với Sao Mộc là hồi chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở nhân loại trân trọng và bảo vệ ngôi nhà Trái Đất mong manh của chúng ta. (sohu)

Trong vòng sáu ngày vào tháng 7/1994, Sao Mộc bị 21 mảnh vỡ của sao chổi SL9 va vào. Năng lượng từ các vụ va chạm này tương đương với 300 triệu quả bom nguyên tử phát nổ cùng lúc, tạo ra sóng xung kích khổng lồ và những cột khói bụi cao hơn 3.000 km. Nhiệt độ bầu khí quyển Sao Mộc lên tới 30.000 độ C.
SL9 di chuyển với tốc độ 216.000 km/giờ trước khi va chạm. Đây không phải là sao chổi thông thường trong hệ Mặt Trời. Với đường kính 1.800 mét, SL9 là một trong những sao chổi lớn nhất tiến vào hệ Mặt Trời trong 6.000 năm qua. Quỹ đạo của nó có độ lệch tâm cao (hơn 0,9986), khiến nó tiến rất gần Sao Mộc và cuối cùng bị vỡ ra dưới lực hấp dẫn của hành tinh khí khổng lồ này.
Sự kiện này thu hút sự chú ý của giới khoa học toàn cầu. Các nhà thiên văn sử dụng thiết bị tiên tiến như Đài quan sát Keck, Kính viễn vọng tia X ROSAT và Kính viễn vọng không gian Hubble để theo dõi quỹ đạo của SL9. Ban đầu, các nhà khoa học lo ngại không thể quan sát vụ va chạm vì nó xảy ra ở phía khuất của Sao Mộc. May mắn thay, tàu vũ trụ Galileo của NASA, cùng các tàu thăm dò Ulysses và Voyager 2, đã ghi lại khoảnh khắc này từ nhiều góc độ khác nhau.
Quả cầu lửa từ vụ va chạm có đường kính hơn 4.000 km, nhiệt độ lên tới 24.000 độ C, và cột khói cao 3.000 km. Mảnh vỡ rơi trở lại bề mặt Sao Mộc, biến bầu khí quyển thành một lò lửa khổng lồ. Khi Sao Mộc quay, vị trí va chạm dần lộ ra trong tầm nhìn từ Trái Đất, và Kính viễn vọng Hubble đã chụp được những đốm đen lớn còn sót lại trên bề mặt hành tinh.
Vụ va chạm không chỉ cung cấp dữ liệu quý giá để nghiên cứu khí quyển và chuyển động của Sao Mộc mà còn giúp các nhà khoa học lần đầu tiên quan sát thành phần các đám mây phụ của hành tinh này. Qua phân tích quang phổ, họ phát hiện các nguyên tố nặng như lưu huỳnh, cacbon disulfua, silic, sắt, magie và một lượng lớn nước. Sự kiện này nhắc nhở rằng nguy cơ các vật thể lớn va vào hành tinh vẫn tồn tại, dù rất hiếm.
Là hành tinh lớn nhất hệ Mặt Trời, lực hấp dẫn mạnh của Sao Mộc đóng vai trò như một "máy hút bụi không gian", thu hút nhiều sao chổi và tiểu hành tinh có thể đe dọa Trái Đất. Nếu không có Sao Mộc, số lần Trái Đất hứng chịu các tác động gây tuyệt chủng sẽ tăng đáng kể, khiến sự sống phức tạp khó hình thành. Vụ va chạm SL9 với Sao Mộc là hồi chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở nhân loại trân trọng và bảo vệ ngôi nhà Trái Đất mong manh của chúng ta. (sohu)