Tại sao sở hữu 72 phép thần thông, nhưng Tôn Ngộ Không không thể đưa Đường Tăng tới thẳng Tây Thiên?

T
Thanh Nam
Phản hồi: 0

Thanh Nam

Editor
Thành viên BQT
Trong tác phẩm "Tây du ký", Ngộ Không được khắc họa sở hữu hàng loạt phép thần thông biến hóa, đi kèm với đó thuật Cân đẩu vân có thể đi xa vạn dặm. Tuy nhiên, nhiều người đặt ra câu hỏi, mặc dù sở hữu nhiều phép biến hóa cao cường, nhưng tại sao Tôn Ngộ Không không thể dùng cân đẩu vân để đưa Đường Tăng tới thẳng Tây Trúc thỉnh kinh?
1727917751849.png

Lý do khiến Tôn Ngộ Không không dùng được cân đẩu vân hỗ trợ Đường Tăng, bởi ngay từ đầu, Đường Tăng đã xác định rõ mục tiêu của chuyến đi là phải dùng chính đôi chân của mình, từng bước một đi đến Tây Thiên để chứng minh lòng thành kính với Phật Tổ. Đây là lời hứa của ông với Hoàng đế Đại Đường và cũng là cam kết với chính bản thân trên con đường tu tập.
Hành trình thỉnh kinh không chỉ đơn thuần là việc di chuyển từ điểm A đến điểm B, mà còn là hành trình rèn luyện tâm tính, giúp Đường Tăng từ bỏ dục vọng, giác ngộ chân lý. 81 kiếp nạn chính là 81 bài học quý giá, giúp ông tôi luyện ý chí, hoàn thiện bản thân trên con đường tìm đến Phật pháp.
Dù sở hữu phép thuật thần thông, Tôn Ngộ Không vẫn phải tuân theo quy luật của tam giới. Cân đẩu vân của ông là bảo bối dành cho thần tiên, không thể dùng để chở người thường. Trư Bát Giới từng giải thích: "Cõng người thường bay trên mây, ba thước cũng không thể rời khỏi mặt đất. Cõng người thường nặng như núi".
Lời giải thích này mang hàm ý sâu xa: "người thường" ở đây không chỉ đơn thuần về thể xác, mà còn chỉ những dục vọng, lợi danh trần tục mà con người mang theo. Chính những "gánh nặng" này khiến người thường trở nên "nặng như núi" trong mắt thần tiên, cản trở họ tiếp cận với thế giới siêu nhiên.
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới, sau khi tu thành chính quả, đã từ bỏ được những dục vọng trần tục, do đó mới có thể bay lượn tự do. Đường Tăng, với "gánh nặng" của một người phàm, cần phải tự mình trải qua hành trình gian nan để "trút bỏ" những "gánh nặng" ấy, hướng đến sự giác ngộ.
Qua chi tiết này, tác giả Tây Du Ký muốn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về con đường tu tập: không có con đường tắt đến sự giác ngộ. Dù có "phép thuật" hay "sự giúp đỡ" từ bên ngoài, chúng ta vẫn phải tự mình nỗ lực, vượt qua những thử thách, cám dỗ để hoàn thiện bản thân.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Thành viên mới đăng
Top