Mr Bens
Intern Writer
Gần đây khoa Hồi sức truyền nhiễm – Viện LSCB Truyền nhiễm - Bệnh viện TWQD 108 tiếp nhận và điều trị thành công người bệnh nữ 77 tuổi với chẩn đoán: Uốn ván ngoại khoa cửa vào từ vết thương 1/3 dưới cẳng tay phải, giai đoạn toàn phát mức độ nặng.
Cách vào viện hai tuần, người bệnh bị vết thương ở 1/3 dưới cẳng tay phải khi bẻ cành cây, tự sơ cứu và chăm sóc vết thương tại nhà, không tiêm phòng huyết thanh kháng độc tố uốn ván (SAT). Sau 10 ngày người bệnh biểu hiện triệu chứng cứng hàm liên tục, tăng dần, lan ra cơ vùng cổ, gáy, lưng và bụng. Người bệnh điều trị tại bệnh viện tuyến trước ba ngày, sau đó chuyển Bệnh viện TWQĐ 108 trong tình trạng co cứng toàn thân, liên tục, tăng tiết đờm dãi nhiều nguy cơ suy hô hấp. Vết thương cẳng tay đóng vảy, bên dưới có dịch mủ trắng. Người bệnh được chẩn đoán Uốn ván toàn thể, giai đoạn toàn phát, được điều trị tích cực bằng thở máy, seduxen liều cao, SAT, kháng sinh, nuôi dưỡng tích cực, dự phòng loét và bội nhiễm. Sau 03 tuần điều trị toàn diện, người bệnh giảm được liều seduxen, tự thở, được điều trị tiếp theo tuyến.
Bệnh nhân điều trị tại khoa Hồi sức truyền nhiễm
Uốn ván là bệnh nhiễm trùng cấp tính và nguy hiểm đến tính mạng do nhiễm trực khuẩn Clostridium tetani; độc tố hướng thần kinh của của vi khuẩn gây co cứng các cơ, đặc biệt là cơ hàm, cơ mặt, cơ gáy, và sau đó có thể lan ra các cơ toàn thân và kèm theo các cơn co giật toàn thân, gây biến chứng suy hô hấp, ngừng tuần hoàn. Nha bào uốn ván tồn tại lâu ngày trong đất cát, bụi bẩn, phân người hoặc phân súc vật, sau đó xâm nhập vào cơ thể người qua các vết thương hở. Do đó khi bị vết thương hở có nguy cơ nhiễm khuẩn, người bệnh nên sơ cứu đúng cách tại nhà hoặc cơ sở y tế để dự phòng bệnh uốn ván. Ngoài ra, bệnh uốn ván có thời gian ủ bệnh rất đa dạng, từ vài ngày đến vài tuần. Trong quá trình theo dõi sau khi bị vết thương, nếu xuất hiện triệu chứng điển hình của bệnh như cứng hàm liên tục, tăng dần, gây khó nói, khó nuốt, xu hướng co cứng lan dần ra các cơ khác thì người bệnh nên đến cơ sở y tế để khám bệnh.
Để dự phòng chủ động bệnh uốn ván, người dân nên tiêm vắc xin phòng bệnh. Những trường hợp đã hoàn thành phác đồ tiêm vắc xin phòng uốn ván, nên tiêm nhắc lại sau 5-10 năm để tăng cường đáp ứng miễn dịch đặc hiệu. Đặc biệt, uốn ván là một trong số những bệnh truyền nhiễm không để lại miễn dịch bảo vệ sau khi bị nhiễm bệnh. Do đó, kể cả người bệnh hồi phục sau khi bị uốn ván cũng cần tiêm vắc xin phòng bệnh để tránh tái nhiễm.
CN Nguyễn Thị Vân Anh, ThS. BS Nguyễn Sỹ Thấu
Đọc chi tiết tại đây: https://www.benhvien108.vn/y-hoc-thuong-thuc/uon-van-nguy-co-nhiem-benh-van-thuong-truc.htm
Cách vào viện hai tuần, người bệnh bị vết thương ở 1/3 dưới cẳng tay phải khi bẻ cành cây, tự sơ cứu và chăm sóc vết thương tại nhà, không tiêm phòng huyết thanh kháng độc tố uốn ván (SAT). Sau 10 ngày người bệnh biểu hiện triệu chứng cứng hàm liên tục, tăng dần, lan ra cơ vùng cổ, gáy, lưng và bụng. Người bệnh điều trị tại bệnh viện tuyến trước ba ngày, sau đó chuyển Bệnh viện TWQĐ 108 trong tình trạng co cứng toàn thân, liên tục, tăng tiết đờm dãi nhiều nguy cơ suy hô hấp. Vết thương cẳng tay đóng vảy, bên dưới có dịch mủ trắng. Người bệnh được chẩn đoán Uốn ván toàn thể, giai đoạn toàn phát, được điều trị tích cực bằng thở máy, seduxen liều cao, SAT, kháng sinh, nuôi dưỡng tích cực, dự phòng loét và bội nhiễm. Sau 03 tuần điều trị toàn diện, người bệnh giảm được liều seduxen, tự thở, được điều trị tiếp theo tuyến.

Bệnh nhân điều trị tại khoa Hồi sức truyền nhiễm
Uốn ván là bệnh nhiễm trùng cấp tính và nguy hiểm đến tính mạng do nhiễm trực khuẩn Clostridium tetani; độc tố hướng thần kinh của của vi khuẩn gây co cứng các cơ, đặc biệt là cơ hàm, cơ mặt, cơ gáy, và sau đó có thể lan ra các cơ toàn thân và kèm theo các cơn co giật toàn thân, gây biến chứng suy hô hấp, ngừng tuần hoàn. Nha bào uốn ván tồn tại lâu ngày trong đất cát, bụi bẩn, phân người hoặc phân súc vật, sau đó xâm nhập vào cơ thể người qua các vết thương hở. Do đó khi bị vết thương hở có nguy cơ nhiễm khuẩn, người bệnh nên sơ cứu đúng cách tại nhà hoặc cơ sở y tế để dự phòng bệnh uốn ván. Ngoài ra, bệnh uốn ván có thời gian ủ bệnh rất đa dạng, từ vài ngày đến vài tuần. Trong quá trình theo dõi sau khi bị vết thương, nếu xuất hiện triệu chứng điển hình của bệnh như cứng hàm liên tục, tăng dần, gây khó nói, khó nuốt, xu hướng co cứng lan dần ra các cơ khác thì người bệnh nên đến cơ sở y tế để khám bệnh.
Để dự phòng chủ động bệnh uốn ván, người dân nên tiêm vắc xin phòng bệnh. Những trường hợp đã hoàn thành phác đồ tiêm vắc xin phòng uốn ván, nên tiêm nhắc lại sau 5-10 năm để tăng cường đáp ứng miễn dịch đặc hiệu. Đặc biệt, uốn ván là một trong số những bệnh truyền nhiễm không để lại miễn dịch bảo vệ sau khi bị nhiễm bệnh. Do đó, kể cả người bệnh hồi phục sau khi bị uốn ván cũng cần tiêm vắc xin phòng bệnh để tránh tái nhiễm.
CN Nguyễn Thị Vân Anh, ThS. BS Nguyễn Sỹ Thấu
Đọc chi tiết tại đây: https://www.benhvien108.vn/y-hoc-thuong-thuc/uon-van-nguy-co-nhiem-benh-van-thuong-truc.htm