Vì sao máy bay ném bom “không ai dám bắn hạ” chưa từng xuất hiện trên bầu trời chiến tranh?

ThanhDat
ThanhDat
Phản hồi: 0

ThanhDat

Intern Writer
Trong Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ và Liên Xô không chỉ chạy đua vũ khí hạt nhân mà còn nghiên cứu ứng dụng năng lượng nguyên tử vào hàng không. Một trong những dự án đáng sợ nhất chính là máy bay ném bom Tu-119, loại máy bay được gọi là “không ai dám bắn hạ”.
1757403962067.png

Năm 1962, một máy bay trinh sát U-2 của Mỹ phát hiện bãi phóng tên lửa Liên Xô đang xây dựng tại Cuba, khiến căng thẳng toàn cầu lên đến đỉnh điểm. Thế giới đứng trước nguy cơ chiến tranh hạt nhân, và nhiều người lo ngại nếu Tu-119 được triển khai, thảm họa sẽ không thể tránh khỏi.

Tu-119 là sản phẩm của chương trình máy bay chạy bằng năng lượng hạt nhân Liên Xô. Về lý thuyết, chỉ cần nửa kg urani làm giàu có thể cho phép máy bay bay 80 vòng quanh Trái Đất. Khả năng hoạt động gần như vô hạn biến nó thành một thứ vũ khí chiến lược. Tuy nhiên, điều khiến nó đặc biệt là không ai dám bắn hạ.
1757403977682.png

Thực tế, Tu-119 vẫn có thể bị bắn rơi, nhưng hậu quả sẽ khôn lường. Khi mang theo lò phản ứng hạt nhân, nếu bị bắn hạ, khu vực máy bay rơi sẽ chịu phóng xạ nặng nề. Chính điều này khiến nó được coi như “quả bom nguyên tử bay” mà không bên nào dám động vào.

Những mâu thuẫn khiến Tu-119 bị khai tử​

Tu-119 thực hiện chuyến bay đầu tiên năm 1961 với động cơ hạt nhân NK-14A. Dù trải qua hơn 30 thử nghiệm cho thấy an toàn, dự án này vẫn gặp nhiều bế tắc.
1757403998428.png

Trước hết là vấn đề chi phí. Những năm 1960, Liên Xô dồn nguồn lực cho cuộc đua không gian với Mỹ, đặc biệt là mục tiêu đưa người lên Mặt Trăng. Ngân sách cho Tu-119 vì vậy bị cắt giảm nghiêm trọng.

Tiếp đến là sự xuất hiện của tên lửa đạn đạo liên lục địa, loại vũ khí rẻ hơn, hiệu quả hơn và nhanh chóng thay thế vai trò chiến lược của máy bay ném bom hạt nhân.

Quan trọng nhất, Tu-119 tồn tại mâu thuẫn kỹ thuật không thể giải quyết: bức xạ hạt nhân. Khác với tàu ngầm hạt nhân có trọng tải hàng chục nghìn tấn và nguồn nước biển để làm mát, máy bay chỉ nặng khoảng 100 đến 200 tấn, không thể mang đủ lớp bảo vệ. Càng bay xa, phi hành đoàn càng bị phơi nhiễm phóng xạ.
1757404022024.png

Cuối cùng, Tu-119 bị coi là quá đắt đỏ, nguy hiểm và không khả thi. Đến cuối những năm 1960, dự án chính thức dừng lại, để lại dấu ấn như một trong những tham vọng vũ khí liều lĩnh nhất thời Chiến tranh Lạnh. (Sohu)
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Thành viên mới đăng
http://textlink.linktop.vn/?adslk=aHR0cHM6Ly92bnJldmlldy52bi90aHJlYWRzL3ZpLXNhby1tYXktYmF5LW5lbS1ib20ta2hvbmctYWktZGFtLWJhbi1oYS1jaHVhLXR1bmcteHVhdC1oaWVuLXRyZW4tYmF1LXRyb2ktY2hpZW4tdHJhbmguNjg4NDkv
Top