NhatDuy
Intern Writer
Chiến tranh Nga - Ukraine đã kéo dài hơn ba năm, và Nga vẫn liên tục sử dụng tên lửa. Trong khi đó, phương Tây áp đặt lệnh trừng phạt khắc nghiệt, chặn nguồn cung công nghệ cao và chip. Theo logic, kho tên lửa của Nga phải cạn kiệt. Nhưng thực tế thì ngược lại: Nga vẫn tấn công đều đặn, với tên lửa phóng ra không ngừng.
Vì sao Nga không cạn vũ khí?
Thứ nhất, sau khi Liên Xô sụp đổ, Nga thừa hưởng kho vũ khí khổng lồ với hàng chục ngàn tên lửa. Dù nhiều loại đã cũ như S-300 hay Kh-22, độ chính xác không cao, nhưng chúng vẫn đủ sức tấn công các mục tiêu thông thường. Nga chọn chiến lược "lấy số lượng bù chất lượng", khiến đối phương phải căng mình chống đỡ.
Thứ hai, Nga không chỉ dựa vào hàng tồn kho. Khi chiến tranh nổ ra, các nhà máy quân sự chuyển sang chế độ sản xuất liên tục. Trước chiến tranh, ngân sách quốc phòng của Nga đã đạt 68 tỷ USD (khoảng 1,73 triệu tỷ VNĐ) mỗi năm. Sau chiến tranh, toàn bộ năng lực công nghiệp được dồn cho quân sự. Dù chip hiện đại bị cấm, Nga vẫn chế tạo tên lửa dựa trên thiết kế cũ của Liên Xô, sử dụng các linh kiện cơ bản như bóng bán dẫn, điện trở, tụ điện. Chúng có thể không chính xác, nhưng vẫn bay và phát nổ.
Thứ ba, Nga nhận được hỗ trợ từ bên ngoài. Iran và Triều Tiên đã bí mật cung cấp đạn dược và linh kiện thay thế. Dù không bằng công nghệ phương Tây, nhưng vẫn đủ dùng khi cần gấp. Chuỗi cung ứng toàn cầu quá rộng, luôn tồn tại kẽ hở để lách lệnh trừng phạt.
Chính ba yếu tố này giúp Nga duy trì khả năng tấn công bằng tên lửa dù bị cấm vận toàn diện. Phương Tây dần nhận ra rằng một cường quốc lớn có thể chống chịu phong tỏa kinh tế bằng nội lực và mưu lược.
Trung Quốc khiến phương Tây lo ngại hơn cả Nga
Sau khi chứng kiến Nga sống sót qua hàng loạt đòn trừng phạt, phương Tây bắt đầu lo lắng về Trung Quốc. Khác với Nga, Trung Quốc sở hữu hệ thống công nghiệp quân sự hiện đại hơn. Dù không rõ quy mô kho vũ khí, nhưng chắc chắn không thua kém. Trong lĩnh vực bán dẫn, Trung Quốc có Loongson, SMIC và chip Kirin 9000 của Huawei – những bước tiến rõ rệt.
Nếu bị trừng phạt, Trung Quốc sẽ không lùi bước mà đẩy nhanh quá trình thay thế công nghệ nội địa. Ngoài ra, với sáng kiến Vành đai và Con đường, Trung Quốc mở rộng ảnh hưởng toàn cầu, kiểm soát tới 70% tài nguyên đất hiếm – yếu tố quan trọng trong công nghệ hiện đại. Việc ngăn chặn chuỗi cung ứng của Trung Quốc là điều gần như không thể.
Với một nền kinh tế lớn, ngành công nghiệp toàn diện và nhu cầu trong nước mạnh mẽ, Trung Quốc có khả năng chống chịu lệnh trừng phạt cao hơn Nga rất nhiều. Điều này buộc phương Tây phải thay đổi chiến lược, chuyển sang kết hợp giữa trừng phạt kinh tế, răn đe quân sự và gây sức ép ngoại giao.
Tuy nhiên, càng kéo dài xung đột, tất cả các bên đều thiệt hại. Không bên nào có thể giành được hòa bình chỉ bằng tên lửa. Giải pháp chính trị vẫn là lối thoát cuối cùng. Nhưng trước đó, cuộc cạnh tranh giữa các cường quốc sẽ còn căng thẳng hơn nữa.
Trong bối cảnh đó, ba yếu tố quyết định sức mạnh trong tương lai là: độc lập công nghệ, an ninh chuỗi cung ứng và khả năng huy động thời chiến. Ai sở hữu được những quân bài này, người đó sẽ giữ được vị thế vững chắc trên trường quốc tế. (Sohu)

Vì sao Nga không cạn vũ khí?
Thứ nhất, sau khi Liên Xô sụp đổ, Nga thừa hưởng kho vũ khí khổng lồ với hàng chục ngàn tên lửa. Dù nhiều loại đã cũ như S-300 hay Kh-22, độ chính xác không cao, nhưng chúng vẫn đủ sức tấn công các mục tiêu thông thường. Nga chọn chiến lược "lấy số lượng bù chất lượng", khiến đối phương phải căng mình chống đỡ.

Thứ hai, Nga không chỉ dựa vào hàng tồn kho. Khi chiến tranh nổ ra, các nhà máy quân sự chuyển sang chế độ sản xuất liên tục. Trước chiến tranh, ngân sách quốc phòng của Nga đã đạt 68 tỷ USD (khoảng 1,73 triệu tỷ VNĐ) mỗi năm. Sau chiến tranh, toàn bộ năng lực công nghiệp được dồn cho quân sự. Dù chip hiện đại bị cấm, Nga vẫn chế tạo tên lửa dựa trên thiết kế cũ của Liên Xô, sử dụng các linh kiện cơ bản như bóng bán dẫn, điện trở, tụ điện. Chúng có thể không chính xác, nhưng vẫn bay và phát nổ.

Thứ ba, Nga nhận được hỗ trợ từ bên ngoài. Iran và Triều Tiên đã bí mật cung cấp đạn dược và linh kiện thay thế. Dù không bằng công nghệ phương Tây, nhưng vẫn đủ dùng khi cần gấp. Chuỗi cung ứng toàn cầu quá rộng, luôn tồn tại kẽ hở để lách lệnh trừng phạt.

Chính ba yếu tố này giúp Nga duy trì khả năng tấn công bằng tên lửa dù bị cấm vận toàn diện. Phương Tây dần nhận ra rằng một cường quốc lớn có thể chống chịu phong tỏa kinh tế bằng nội lực và mưu lược.
Trung Quốc khiến phương Tây lo ngại hơn cả Nga
Sau khi chứng kiến Nga sống sót qua hàng loạt đòn trừng phạt, phương Tây bắt đầu lo lắng về Trung Quốc. Khác với Nga, Trung Quốc sở hữu hệ thống công nghiệp quân sự hiện đại hơn. Dù không rõ quy mô kho vũ khí, nhưng chắc chắn không thua kém. Trong lĩnh vực bán dẫn, Trung Quốc có Loongson, SMIC và chip Kirin 9000 của Huawei – những bước tiến rõ rệt.

Nếu bị trừng phạt, Trung Quốc sẽ không lùi bước mà đẩy nhanh quá trình thay thế công nghệ nội địa. Ngoài ra, với sáng kiến Vành đai và Con đường, Trung Quốc mở rộng ảnh hưởng toàn cầu, kiểm soát tới 70% tài nguyên đất hiếm – yếu tố quan trọng trong công nghệ hiện đại. Việc ngăn chặn chuỗi cung ứng của Trung Quốc là điều gần như không thể.
Với một nền kinh tế lớn, ngành công nghiệp toàn diện và nhu cầu trong nước mạnh mẽ, Trung Quốc có khả năng chống chịu lệnh trừng phạt cao hơn Nga rất nhiều. Điều này buộc phương Tây phải thay đổi chiến lược, chuyển sang kết hợp giữa trừng phạt kinh tế, răn đe quân sự và gây sức ép ngoại giao.
Tuy nhiên, càng kéo dài xung đột, tất cả các bên đều thiệt hại. Không bên nào có thể giành được hòa bình chỉ bằng tên lửa. Giải pháp chính trị vẫn là lối thoát cuối cùng. Nhưng trước đó, cuộc cạnh tranh giữa các cường quốc sẽ còn căng thẳng hơn nữa.
Trong bối cảnh đó, ba yếu tố quyết định sức mạnh trong tương lai là: độc lập công nghệ, an ninh chuỗi cung ứng và khả năng huy động thời chiến. Ai sở hữu được những quân bài này, người đó sẽ giữ được vị thế vững chắc trên trường quốc tế. (Sohu)