Lưu Bị đã giết một con trai đủ dũng cảm để chiến thắng ba đội quân chỉ vì Gia Cát Lượng nói một lời

Lizzie
Lizzie
Phản hồi: 0

Lizzie

Writer
Lưu Bị không chỉ có Lưu Thiện. Ông còn một người con nuôi từng dũng cảm đến mức đánh thắng ba đạo quân, nhưng cuối cùng lại chết dưới lệnh của chính cha mình chỉ vì một câu của Gia Cát Lượng.

Nhắc đến con trai của Lưu Bị, đa số nhớ ngay đến Lưu Thiện, người mà dân gian gọi vui là A Đẩu. Một nhân vật được Triệu Vân liều chết cứu khỏi loạn quân Tào, được Gia Cát Lượng hết lòng dìu dắt, nhưng rốt cuộc vẫn không thể gánh nổi đại nghiệp phục hưng Thục Hán. Điều này khiến nhiều người đặt câu hỏi rằng liệu lịch sử có khác đi nếu người kế vị không phải Lưu Thiện.

Thực ra Lưu Bị không thiếu con trai. Lưu Thiện là con thứ hai, Lưu Dũng là con thứ ba, Lưu Lý là con thứ tư. Họ đều chênh tuổi khá xa và không ảnh hưởng đến địa vị người thừa kế chính. Vấn đề nằm ở Lưu Phong, người con trai cả trên danh nghĩa của Lưu Bị, người từng có mặt trên nhiều chiến trường mà lại mờ nhạt trong lịch sử và chết một cách đáng tiếc. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi Lưu Phong không phải con ruột của Lưu Bị.
1764140835273.png

Năm Kiến An thứ sáu tức năm 201, khi Lưu Bị đến Kinh Châu nương nhờ Lưu Biểu, ông gặp một thanh niên tên Khâu Phong. Chàng trai trẻ cao lớn, giỏi võ, lễ phép, lại có khí khái nên lập tức chiếm được thiện cảm của Lưu Bị. Lúc đó Lưu Bị đã hơn bốn mươi tuổi mà chưa có con trai nên quyết định nhận Khâu Phong làm con nuôi, đổi tên thành Lưu Phong. Khâu Phong vốn ngưỡng mộ danh tiếng của Lưu Bị, lập tức đồng ý và từ đó theo ông trên mọi chiến dịch, được xem như người kế tục tương lai.

Sáu năm sau, con trai ruột của Lưu Bị là Lưu Thiện ra đời. Từ thời điểm ấy, vị trí của Lưu Phong trở nên khó xử. Anh không còn được coi như người thừa kế mà trở thành một tướng lĩnh bình thường dưới quyền Lưu Bị. Tuy vậy Lưu Phong hiểu rõ điều đó. Ban đầu anh theo Lưu Bị vì mến phục, không phải vì tham vọng ngai vàng nên tiếp tục an phận, trung thành với vai trò tướng lĩnh. Lưu Bị cũng rất tin tưởng Lưu Phong và thường giao nhiệm vụ quan trọng cho anh, nhờ vậy Lưu Phong lập được nhiều chiến công.

Trong quá trình bình định Ích Châu, Lưu Phong còn trẻ đã cùng Triệu Vân, Trương Phi và các tướng kỳ cựu khác chinh phục nhiều quận huyện, trở thành một gương mặt nổi bật của quân Thục. Đến năm 219, sau khi chiếm Hán Trung, Lưu Bị cử Mạnh Đạt đánh chiếm Phương Lăng và Thượng Dung. Khi Mạnh Đạt đạt được kết quả lớn, Lưu Bị lại điều Lưu Phong đến hỗ trợ, cũng là để tích lũy thêm chiến công cho con nuôi. Chính chiến dịch này lại trở thành bước ngoặt bi kịch.
1764140845648.png

Lúc Lưu Phong vừa chiếm được Thượng Dung và đang lo ổn định dân chúng, Quan Vũ ở Tương Phàn thất thế và cần viện binh. Thượng Dung khi ấy mới tiếp quản, nhân tâm chưa yên, lực lượng chưa ổn định, dân địa phương còn bất mãn. Vì thế Lưu Phong không dám điều quân đi cứu, buộc phải từ chối lời kêu cứu của Quan Vũ. Khi Quan Vũ thất bại, Lưu Bị rất thất vọng, nhưng vẫn chưa trừng phạt Lưu Phong.

Trong khi đó, mâu thuẫn giữa Lưu Phong và Mạnh Đạt ngày càng gay gắt. Mạnh Đạt tức giận đến mức viết thư xin rời quân Thục và sau đó đem quân đầu hàng Tào Ngụy. Việc Mạnh Đạt chạy sang phe đối địch khiến Tào Ngụy lập tức nhân cơ hội chiếm ba quận Thượng Dung. Lưu Phong bị đánh tan, phải chạy một mình về Thành Đô.

Lưu Bị lúc này vô cùng tức giận. Một mặt ông trách Lưu Phong không cứu Quan Vũ kịp thời, mặt khác lại trách anh vì xung đột cá nhân mà đẩy Mạnh Đạt sang kẻ thù. Tuy nhiên ngay cả khi ấy Lưu Bị vẫn chưa ra tay. Đến khi Gia Cát Lượng khẽ nói: Lưu Phong có tính khí mạnh mẽ, cương cường, sau này rất khó khống chế nếu đại nghiệp thành công. Lời đó khiến Lưu Bị giật mình. Ông hiểu rằng sự tồn tại của Lưu Phong có thể là mối nguy đối với Lưu Thiện trong tương lai. Sau cùng Lưu Bị đành ra lệnh xử tử con nuôi.
1764140854285.png

Bi kịch của Lưu Phong đến từ chính thân phận của anh. Nếu chỉ là một tướng lĩnh bình thường, dù tính tình nóng nảy và đôi khi hành động liều lĩnh, anh cũng không đến mức mất mạng. Nhưng anh lại là con nuôi đứng đầu danh nghĩa, là anh của người kế vị và lẽ ra phải tỏ rõ sự ngoan cường nhưng không đe dọa ngai vàng. Dù có tài năng quân sự, anh vẫn bị cuốn vào vòng xoáy chính trị và khó thoát khỏi kết cục bi thảm.

Cuộc đời Lưu Phong vì thế mãi trở thành một chương buồn trong lịch sử Thục Hán, nơi tài năng và lòng trung bị nghiền nát giữa dòng tranh chấp quyền lực mà anh không bao giờ chủ động muốn bước vào.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Thành viên mới đăng
http://textlink.linktop.vn/?adslk=aHR0cHM6Ly92bnJldmlldy52bi90aHJlYWRzL2x1dS1iaS1kYS1naWV0LW1vdC1jb24tdHJhaS1kdS1kdW5nLWNhbS1kZS1jaGllbi10aGFuZy1iYS1kb2ktcXVhbi1jaGktdmktZ2lhLWNhdC1sdW9uZy1ub2ktbW90LWxvaS43NDYxMi8=
Top