Trong tiểu thuyết Anh hùng xạ điêu của cố nhà văn Kim Dung, Vương Trùng Dương đã mất trước khi thời đại Xạ Điêu bắt đầu. Những câu chuyện về ông thường được kể thông qua sư đệ Chu Bá Thông và các học trò của. Theo đó, Vương Trùng Dương là người có võ công mạnh nhất, ông đã đánh bại Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong, Đoàn Trí Hưng và Hồng Thất Công để trở thành người đứng đầu trong Thiên hạ ngũ tuyệt, được giữ bộ Cửu Âm Chân Kinh.
Về xuất xứ võ công của Vương Trùng Dương, cố nhà văn Kim Dung không nhắc đến nhưng khẳng định Vương Trùng Dương là vô địch khi còn sống. Trong lần Hoa Sơn luận kiếm, ông đã dựa vào Toàn Chân kiếm pháp (kiếm pháp độc môn của Toàn Chân giáo) mà đánh bại quần hùng, với chiêu mạnh nhất là "Nhất khí hóa Tam Thanh".
Tuy nhiên, môn võ công Vương Trùng Dương đắc ý nhất là Tiên Thiên Công. Đây là môn nội công thượng thặng của ông, có tác dụng đả thông kỳ kinh bát mạch. Khi tu luyện thành, người luyện sẽ có một nội lực cao thâm vượt trội so với Cửu Âm Chân Kinh. Chính vì vậy, khi có được Cửu Âm Chân Kinh, Vương Trùng Dương cũng không thèm luyện. Ngoài ra, Tiên Thiên Công còn là môn nội công không có giới hạn, càng tu luyện thì nội lực càng cao thâm và có tác dụng chữa thương rất hiệu quả.
Tuy nhiên, Tiên Thiên Công cũng có nhược điểm là rất khó luyện, điều kiện tu luyện khắc nghiệt, cần phải là người có căn cơ và nội công thâm hậu. Vì vậy, Vương Trùng Dương không truyền lại cho sư đệ Chu Bá Thông và các đệ tử trong Toàn Chân giáo vì họ không đủ điều kiện để luyện Tiên Thiên Công.
Khi biết mình sắp chết, Vương Trùng Dương đã dẫn sư đệ Chu Bá Thông tới Đại Lý để trao đổi võ học nhưng thực chất là để truyền lại Tiên Thiên Công cho Nam Đế Đoàn Trí Hưng. Với Tiên Thiên Công kết hợp thần công Nhất Dương Chỉ, Đoàn Trí Hưng có thể khắc chế Tây Độc Âu Dương Phong, không sợ y hoành hành gây hại cho võ lâm Trung Nguyên.
Tuy nhiên, qua diễn biến của truyện Anh hùng xạ điêu, chúng ta có thể thấy dù Đoàn Trí Hưng được truyền thụ Tiên Thiên Công nhưng xét về võ công cũng không lấn át được Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong và Hồng Thất Công như Vương Trùng Dương năm xưa. Điều này cho thấy Đoàn Trí Hưng có lẽ chỉ luyện được phần nội công nhập môn của Tiên Thiên Công để kết hợp với Nhất Dương Chỉ khắc chế Cáp Mô Công của Âu Dương Phong, chứ chưa đạt tới mức thượng thừa như Vương Trùng Dương. Điều này đủ để thấy môn nội công này rất khó luyện. Về sau, theo sự suy vi của phái Toàn Chân giáo và sự diệt vong của Đại Lý, môn võ công này cũng bị thất truyền.
Từ câu chuyện về Tiên Thiên Công và Vương Trùng Dương, chúng ta có thể rút ra học nhiều bài học quý giá:
Sự thất truyền của Tiên Thiên Công là một mất mát lớn trong giới võ học, nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc bảo tồn và truyền lại những giá trị quý báu. Đây cũng là bài học về sự giới hạn của con người trong việc kế thừa và duy trì những giá trị truyền thống, văn hóa, kiến thức của thế hệ trước.
Về xuất xứ võ công của Vương Trùng Dương, cố nhà văn Kim Dung không nhắc đến nhưng khẳng định Vương Trùng Dương là vô địch khi còn sống. Trong lần Hoa Sơn luận kiếm, ông đã dựa vào Toàn Chân kiếm pháp (kiếm pháp độc môn của Toàn Chân giáo) mà đánh bại quần hùng, với chiêu mạnh nhất là "Nhất khí hóa Tam Thanh".
Tuy nhiên, môn võ công Vương Trùng Dương đắc ý nhất là Tiên Thiên Công. Đây là môn nội công thượng thặng của ông, có tác dụng đả thông kỳ kinh bát mạch. Khi tu luyện thành, người luyện sẽ có một nội lực cao thâm vượt trội so với Cửu Âm Chân Kinh. Chính vì vậy, khi có được Cửu Âm Chân Kinh, Vương Trùng Dương cũng không thèm luyện. Ngoài ra, Tiên Thiên Công còn là môn nội công không có giới hạn, càng tu luyện thì nội lực càng cao thâm và có tác dụng chữa thương rất hiệu quả.
Tuy nhiên, Tiên Thiên Công cũng có nhược điểm là rất khó luyện, điều kiện tu luyện khắc nghiệt, cần phải là người có căn cơ và nội công thâm hậu. Vì vậy, Vương Trùng Dương không truyền lại cho sư đệ Chu Bá Thông và các đệ tử trong Toàn Chân giáo vì họ không đủ điều kiện để luyện Tiên Thiên Công.
Khi biết mình sắp chết, Vương Trùng Dương đã dẫn sư đệ Chu Bá Thông tới Đại Lý để trao đổi võ học nhưng thực chất là để truyền lại Tiên Thiên Công cho Nam Đế Đoàn Trí Hưng. Với Tiên Thiên Công kết hợp thần công Nhất Dương Chỉ, Đoàn Trí Hưng có thể khắc chế Tây Độc Âu Dương Phong, không sợ y hoành hành gây hại cho võ lâm Trung Nguyên.
Tuy nhiên, qua diễn biến của truyện Anh hùng xạ điêu, chúng ta có thể thấy dù Đoàn Trí Hưng được truyền thụ Tiên Thiên Công nhưng xét về võ công cũng không lấn át được Hoàng Dược Sư, Âu Dương Phong và Hồng Thất Công như Vương Trùng Dương năm xưa. Điều này cho thấy Đoàn Trí Hưng có lẽ chỉ luyện được phần nội công nhập môn của Tiên Thiên Công để kết hợp với Nhất Dương Chỉ khắc chế Cáp Mô Công của Âu Dương Phong, chứ chưa đạt tới mức thượng thừa như Vương Trùng Dương. Điều này đủ để thấy môn nội công này rất khó luyện. Về sau, theo sự suy vi của phái Toàn Chân giáo và sự diệt vong của Đại Lý, môn võ công này cũng bị thất truyền.
Từ câu chuyện về Tiên Thiên Công và Vương Trùng Dương, chúng ta có thể rút ra học nhiều bài học quý giá:
Sức mạnh tiềm năng to lớn
Tiên Thiên Công tượng trưng cho tiềm năng to lớn ẩn sâu bên trong mỗi con người. Càng nỗ lực rèn luyện, tu dưỡng, chúng ta càng có thể khai phá và phát huy những khả năng phi thường của bản thân, đạt được những thành tựu vượt bậc trong cuộc sống.Hành trình gian nan và thử thách
Việc luyện tập Tiên Thiên Công đòi hỏi sự kiên trì, nhẫn nại và ý chí phi thường. Con đường chinh phục sức mạnh và thành công luôn đi kèm với những thử thách cam go, đòi hỏi mỗi người phải không ngừng nỗ lực, vượt qua khó khăn để tiến lên phía trước.Trách nhiệm truyền đạt kiến thức
Vương Trùng Dương không truyền lại Tiên Thiên Công cho Chu Bá Thông và các đệ tử vì họ không đủ điều kiện. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc chọn đúng người để truyền đạt kiến thức và kỹ năng. Truyền nhân cần có đủ khả năng và phẩm chất để tiếp nhận và phát huy những giá trị đó.Tầm quan trọng của sự chuẩn bị và kế hoạch cho tương lai
Khi biết mình không còn sống lâu, Vương Trùng Dương đã lên kế hoạch truyền lại Tiên Thiên Công cho Nam Đế Đoàn Trí Hưng. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc chuẩn bị và lập kế hoạch cho tương lai, đảm bảo rằng những giá trị và kỹ năng quý báu không bị mất đi.Giới hạn và thất truyền
Sự thất truyền của Tiên Thiên Công là một mất mát lớn trong giới võ học, nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc bảo tồn và truyền lại những giá trị quý báu. Đây cũng là bài học về sự giới hạn của con người trong việc kế thừa và duy trì những giá trị truyền thống, văn hóa, kiến thức của thế hệ trước.