Bui Nhat Minh
Writer
Vào những năm 1990 và đầu năm 2000, các nhà khoa học đã khám phá nội dung của vũ trụ và nhận được vật chất bình thường (baryon) chỉ sử dụng khoảng 4-5% tổng số lượng vũ trụ, phần còn lại thuộc về vật chất tối và tối lượng năng lượng. Tuy nhiên, chỉ một nửa lượng baryon này được xác định qua các cuộc khảo sát từ sao, thiên hà và đám mây khí. Bí ẩn về “baryon bị mất” đã gây ra cơn đau đầu trong hơn 20 năm.
Các mô hình vũ trụ học kỳ vọng rằng những baryon bị mất này có thể tồn tại trong môi trường liên thiên hà ấm-nóng (WHIM) — một mạng lưới các tua khí siêu trải dài giữa các cụm thiên hà. Tuy nhiên, việc phát hiện WHIM cực kỳ khó khăn làm mật độ khí cực thấp, chỉ khoảng 10 hạt mỗi mét khối, và vì nó phát ra tia X mềm bị che khuất bởi khí và bụi của Ngân Hà. Điều này đòi hỏi kính thiên văn cực kỳ nhạy cảm và thời gian quan sát dài.
Trong nghiên cứu mới nhất, nhóm khoa học từ Viện Vật lý ngoài Trái đất Max Planck đã sử dụng dữ liệu tia X từ kính thiên văn eROSITA để tạo góc nhìn chi tiết nhất về WHIM. Họ quan sát gần 8.000 tua khí, một số kéo dài tới 65 triệu năm sáng, đo nhiệt độ lên tới 10 triệu độ F (5,6 triệu độ C) và tính toán mật khẩu. Kết hợp hai yếu tố này, nhóm ước tính rằng WHIM có thể chứa khoảng 20% số baryon bị mất — một bước tiến lớn trong việc giải quyết bí ẩn.
Tuy nhiên, công việc vẫn chưa được hoàn thiện. Các nhà khoa học cần tinh chỉnh thêm các yếu tố như nhiệt độ, mật độ khí và hàm lượng nguyên tố nặng trong WHIM để đưa ra con số chính xác hơn. Các khảo sát đa bước sóng đang diễn ra sẽ tiếp tục cải thiện độ chính xác của các phép đo được phép này.
Nghiên cứu này không chỉ giúp tìm kiếm nghiên cứu baryon bị mất mà còn kiểm tra chứng chỉ mô phỏng vũ trụ học , từ đó hiểu rõ hơn về quá trình hóa học và tương lai của vũ trụ trụ. Esra Bulbul, đồng tác giả của nghiên cứu, nhấn mạnh rằng đây là một trong những câu hỏi lớn về vật lý thiên văn, ngang hàng với các bí ẩn về vật chất tối và năng lượng tối.
Xem chi tiết tại đây: https://www.astronomy.com/science/s...ng-matter-in-the-gas-between-galaxy-clusters/
Các mô hình vũ trụ học kỳ vọng rằng những baryon bị mất này có thể tồn tại trong môi trường liên thiên hà ấm-nóng (WHIM) — một mạng lưới các tua khí siêu trải dài giữa các cụm thiên hà. Tuy nhiên, việc phát hiện WHIM cực kỳ khó khăn làm mật độ khí cực thấp, chỉ khoảng 10 hạt mỗi mét khối, và vì nó phát ra tia X mềm bị che khuất bởi khí và bụi của Ngân Hà. Điều này đòi hỏi kính thiên văn cực kỳ nhạy cảm và thời gian quan sát dài.
Trong nghiên cứu mới nhất, nhóm khoa học từ Viện Vật lý ngoài Trái đất Max Planck đã sử dụng dữ liệu tia X từ kính thiên văn eROSITA để tạo góc nhìn chi tiết nhất về WHIM. Họ quan sát gần 8.000 tua khí, một số kéo dài tới 65 triệu năm sáng, đo nhiệt độ lên tới 10 triệu độ F (5,6 triệu độ C) và tính toán mật khẩu. Kết hợp hai yếu tố này, nhóm ước tính rằng WHIM có thể chứa khoảng 20% số baryon bị mất — một bước tiến lớn trong việc giải quyết bí ẩn.
Tuy nhiên, công việc vẫn chưa được hoàn thiện. Các nhà khoa học cần tinh chỉnh thêm các yếu tố như nhiệt độ, mật độ khí và hàm lượng nguyên tố nặng trong WHIM để đưa ra con số chính xác hơn. Các khảo sát đa bước sóng đang diễn ra sẽ tiếp tục cải thiện độ chính xác của các phép đo được phép này.
Nghiên cứu này không chỉ giúp tìm kiếm nghiên cứu baryon bị mất mà còn kiểm tra chứng chỉ mô phỏng vũ trụ học , từ đó hiểu rõ hơn về quá trình hóa học và tương lai của vũ trụ trụ. Esra Bulbul, đồng tác giả của nghiên cứu, nhấn mạnh rằng đây là một trong những câu hỏi lớn về vật lý thiên văn, ngang hàng với các bí ẩn về vật chất tối và năng lượng tối.
Xem chi tiết tại đây: https://www.astronomy.com/science/s...ng-matter-in-the-gas-between-galaxy-clusters/