Ngành thép toàn cầu dư cung, chi phí tăng cao: Tại sao các quốc gia vẫn không dám ngừng sản xuất?

NhatDuy
NhatDuy
Phản hồi: 0

NhatDuy

Intern Writer
Trong hai năm qua, dữ liệu cho thấy gần như không quốc gia nào còn kiếm được lợi nhuận từ ngành thép, kể cả Trung Quốc. Dù vậy, không một quốc gia nào sẵn sàng rút lui. Cả Trung Quốc lẫn Mỹ vẫn tiếp tục duy trì công suất sản xuất. Điều này tưởng như phi lý, nhưng khi đi sâu phân tích, những yếu tố nền tảng quan trọng hơn lợi nhuận rất nhiều.
1753950893052.png

Ngành thép toàn cầu đang đối mặt với tình trạng dư cung. Theo Hiệp hội Thép Thế giới, năm 2023 sản lượng thép thô toàn cầu đạt hơn 1,8 tỷ tấn, trong đó riêng Trung Quốc chiếm hơn 1 tỷ tấn. Tuy nhiên, nhu cầu lại không tăng kịp. Ở châu Âu, áp lực giảm khí thải khiến các lĩnh vực như ô tô, cơ sở hạ tầng và đóng tàu chuyển sang mô hình sản xuất ít carbon. Tại Mỹ, việc phục hồi sản xuất nội địa gặp nhiều khó khăn sau thời gian dài thuê ngoài. Trong khi đó, Đông Nam Á tiếp tục mở rộng với hàng loạt nhà máy thép tư nhân, khiến nguồn cung toàn cầu càng tăng.
1753950910076.png

Dù vậy, không ai dám ngừng lại. Chi phí sản xuất thép tại Mỹ hiện cao gấp đôi Trung Quốc, nhưng Mỹ không chọn nhập khẩu. Thay vào đó, họ áp thuế 100% lên thép Trung Quốc. Năm 2024, chính phủ Mỹ hỗ trợ tài chính cho ngành thép, và Tổng thống Joe Biden đưa Cleveland-Cliffs vào danh sách các ngành quan trọng vì lý do an ninh quốc gia.

Thép là nền móng công nghiệp, không thể buông bỏ

Thép không đơn thuần là sản phẩm công nghiệp, mà là trụ cột của nền kinh tế. Tại Trung Quốc, các ngành mũi nhọn như quốc phòng, ô tô, năng lượng, vận tải đều phụ thuộc vào ngành thép. Đây là lý do Trung Quốc không ngừng công nghiệp hóa ngành này trong suốt hai thập kỷ qua. Việc từ bỏ ngành thép không chỉ là mất tiền, mà còn đồng nghĩa với mất đi khả năng phát triển toàn diện công nghiệp.
1753950925863.png

Sau khủng hoảng tài chính 2008, Trung Quốc đầu tư mạnh vào hạ tầng, mỗi năm bổ sung 200 triệu tấn công suất thép. Nhờ đó, họ xây dựng đường sắt cao tốc, cầu cống, đô thị hiện đại. Dù hiện nay công suất dư thừa, những tấn thép từng bị cho là "vô dụng" lại trở thành xương sống công nghiệp. Vấn đề là các thành phố lớn đã hoàn thiện, nhưng nhu cầu mới chưa hình thành.
1753950940242.png

Hơn nữa, năng lực sản xuất không thể bật tắt như công tắc. Một nhà máy thép 10 triệu tấn kéo theo chuỗi cung ứng khổng lồ gồm quặng, điện, vận tải, luyện kim, thiết bị và hàng trăm nghìn công nhân. Nếu đóng cửa đồng loạt, chi phí xã hội sẽ rất lớn. Mỹ hiểu rõ điều này, dù luôn nhấn mạnh vai trò thị trường nhưng thực tế lại chi tiền bảo vệ ngành.

Tại châu Âu, năm 2022 ngành thép buộc phải cắt giảm sản lượng vì giá khí đốt tăng cao, khiến luyện kim bằng lò điện không còn khả thi. Một số lò cao ở Đức phải dừng hoạt động, nhưng khi giá năng lượng giảm, họ không thể khởi động lại. Bài học này cho thấy việc đóng cửa tạm thời có thể dẫn đến dừng hoạt động vĩnh viễn.
1753950962176.png

Do đó, Trung Quốc chọn duy trì năng lực sản xuất, dù không sinh lời, để giữ thế chủ động trong nền công nghiệp. Không quốc gia nào thực sự muốn giảm sản lượng, họ chỉ hy vọng quốc gia khác sẽ làm điều đó trước.

Ngay cả những thành phố nhỏ ở Malaysia cũng xây dựng lò cao. Họ hiểu rằng không thể phụ thuộc hoàn toàn vào hàng nhập khẩu, đặc biệt khi chuỗi cung ứng toàn cầu có thể bị gián đoạn bất cứ lúc nào.

Tháng 4 năm 2024, Tập đoàn Baowu Trung Quốc đưa vào vận hành cơ sở sản xuất thép mới ở Tân Cương. Toàn bộ thiết bị và vật liệu đều do Trung Quốc sản xuất. Điều này đồng nghĩa, nếu các tuyến thương mại bị phong tỏa, Trung Quốc vẫn có thể tự cung tự cấp ở miền Tây. Đây không phải vấn đề lợi nhuận, mà là vị trí chiến lược sống còn.

Đọc chi tiết tại đây: https://www.sohu.com/a/919273731_12...c.content-abroad.fd-d.33.1753944926081sqYQfFn
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Thành viên mới đăng
http://textlink.linktop.vn/?adslk=aHR0cHM6Ly92bnJldmlldy52bi90aHJlYWRzL25nYW5oLXRoZXAtdG9hbi1jYXUtZHUtY3VuZy1jaGktcGhpLXRhbmctY2FvLXRhaS1zYW8tY2FjLXF1b2MtZ2lhLXZhbi1raG9uZy1kYW0tbmd1bmctc2FuLXh1YXQuNjYzOTYv
Top