Bùi Minh Nhật
Intern Writer

Hãy tưởng tượng xây một ngôi nhà Lego, thu nhỏ mình lại và sống trong đó; khủng hoảng nhà ở sẽ không còn. Hay biến bất kỳ loại thực phẩm nào thành nguồn lương thực vô hạn chỉ bằng cách phóng to chúng. Nghe có vẻ tuyệt vời, nhưng liệu có thể thu nhỏ hoặc phóng to như Ant-Man mà không gặp rắc rối nào không?
Câu trả lời ngắn gọn là không.
Vì sao? Đơn giản là vật lý không cho phép. Muốn làm điều đó, bạn phải phá vỡ các định luật cơ bản của vũ trụ. Một trong số đó là: Khối lượng = Mật độ * Thể tích. Vậy, khi Ant-Man thu nhỏ, chỉ có hai khả năng: giữ khối lượng và tăng mật độ, hoặc giữ mật độ và giảm khối lượng.
Khối lượng giữ nguyên và mật độ thay đổi
Nếu Ant-Man vẫn giữ khối lượng khi thu nhỏ, cơ thể anh ta sẽ trở nên siêu đặc. Hình dung nó sẽ đặc hơn 2,8 triệu lần so với cơ thể người bình thường, thậm chí đặc hơn 150.000 lần so với vật liệu nặng nhất trên Trái Đất là Osmium. Khi ấy, Ant-Man không thể nhảy múa hay chiến đấu như trong phim. Anh ta sẽ sụp đổ dưới chính sức nặng của mình và khó có thể nhấc nổi chân lên.
Mật độ giữ nguyên và khối lượng thay đổi
Giữ mật độ cơ thể không đổi, khi Ant-Man thu nhỏ, khối lượng của anh ta sẽ chỉ còn khoảng 30 miligam. Một cơn gió nhẹ hay cái hắt hơi cũng đủ thổi bay anh ta. Nhưng vấn đề lớn hơn là phần khối lượng bị mất đi sẽ đi đâu? Nếu nó chuyển thành năng lượng, dựa trên công thức E=mc², thì lượng năng lượng tạo ra đủ để thắp sáng cả lưới điện Ấn Độ trong 6 tháng.
Ý tưởng về việc thu nhỏ là không thể vì bạn không thể giảm khoảng cách giữa các nguyên tử. Giải pháp thay thế là loại bỏ bớt nguyên tử, nhưng điều đó sẽ phá vỡ toàn bộ cấu trúc sinh học, khiến Ant-Man chỉ còn là một cục nguyên tử không hoạt động.