Trong lịch sử Trung Quốc, nạn trộm mộ đã xuất hiện từ rất lâu, gây ra nhiều tổn thất cho các di tích lịch sử và văn hóa. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, những kẻ trộm mộ cũng có một luật bất thành văn, đó là hễ nhìn thấy cây liễu mọc cạnh mộ cổ thì sẽ lập tức bỏ đi, không bén mảng tới đó nữa.
Người Trung Quốc cổ đại rất coi trọng các nghi thức tang lễ. Theo quan niệm Nho giáo, việc gia đình có người thân qua đời là hết sức trọng đại, vì vậy cần kiêng cữ rất kỹ càng, làm bất cứ việc gì cũng phải lưu tâm. Thậm chí, nhiều người còn phải để tang người thân suốt 3 năm trời để tỏ lòng tôn kính, hiếu thảo. Mộ phần của người đã khuất cũng được vô cùng quan tâm. Những gia đình quý tộc hoặc thương gia giàu có sẽ xây dựng nghĩa trang thật hoành tráng và lộng lẫy, ngược lại những gia đình bình thường và nghèo khó chỉ xây dựng mộ phần đơn giản nhưng cũng phải tươm tất. Tuy nhiên, những ngôi mộ này luôn có điểm chung là rất kiên cố và vững chắc để tránh dã thú hoặc côn trùng phá hoại.
Kể từ thời nhà Hạ, tập tục an táng người đã khuất kèm theo những món đồ tùy táng bắt đầu xuất hiện. Những món đồ này thường là đồ vật yêu thích của người đã khuất. Đối với những gia đình giàu có, họ còn chôn cất thêm vàng bạc minh châu, những món đồ có giá trị lớn để người đã khuất mang sang "thế giới bên kia", với quan niệm "trần sao âm vậy", nghĩa là ngay cả khi ở cõi âm thì người đã khuất vẫn được sống sung túc, giàu có. Do đó, giá trị của những đồ tùy táng này cũng thể hiện địa vị và quyền thế của người đã khuất.
Chính vì những món đồ giá trị lớn được chôn cất theo người đã khuất này mà nạn trộm mộ cũng dần xuất hiện. Không chỉ là vàng bạc châu báu, nhiều món đồ tùy táng còn mang giá trị lớn sau khi trải qua hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm lịch sử, trở thành đồ cổ vô giá và hiếm có. Nếu có thể khai quật được một ngôi mộ cổ của nhân vật hoàng gia hoặc quý tộc, những kẻ trộm mộ sẽ thu được lợi nhuận khổng lồ. Một trong những kẻ trộm mộ nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc phải kể đến Tôn Điện Anh - một lãnh chúa quân phiệt thời Trung Hoa Dân Quốc. Hắn từng dẫn quân xâm phạm Đông lăng - quần thể lăng mộ hoàng gia của triều đại nhà Thanh, gây ra vụ trộm mộ chấn động cả nước. Tôn Điện Anh đã phá hủy nặng nề phần mộ của vua Càn Long và Từ Hi Thái hậu, lấy cắp nhiều đồ vật quý giá, khiến nhiều hiện vật vẫn còn bị thất lạc đến tận ngày nay.
Tuy nhiên, những kẻ trộm mộ liều lĩnh và bạo gan như thế cũng có một luật bất thành văn, đó là nếu nhìn thấy cây liễu mọc bên cạnh ngôi mộ cổ thì sẽ bỏ đi, không xâm phạm nữa. Trên thực tế, điều này không hề liên quan đến yếu tố tâm linh hay đạo đức nghề nghiệp của những kẻ trộm mộ, mà thực tế đó là một cách thức sàng lọc của chúng.
Người Trung Quốc rất chú trọng đến vấn đề phong thủy nên khi xây dựng mộ phần, họ cũng quan tâm nhiều đến vị trí, hướng hay những cây cối mọc xung quanh. Theo quan niệm dân gian, nếu cây cối mọc xanh tốt thì có nghĩa hậu duệ của người chết sẽ có cuộc sống tốt, gặp nhiều may mắn. Xuất phát từ điều này, việc chọn cây trồng trước mộ được chú ý nhiều. Đối với mỗi tầng lớp trong xã hội, việc lựa chọn cây trồng trước mộ có sự khác biệt lớn. Trước mộ của hoàng đế thường trồng cây tùng, trước mộ của quan lại quý tộc thường trồng cây bách. Trong khi đó, trước mộ của những người ******* bình thường sẽ trồng cây liễu bởi đây là một loại cây rẻ tiền, dễ trồng, không tốn nhiều công sức chăm sóc.
Do đó, khi những kẻ trộm mộ tìm được ngôi mộ cổ nhưng lại nhìn thấy cây liễu mọc bên cạnh, chúng sẽ hiểu rằng đây là mộ phần của người bình thường, không có nhiều giá trị để khai thác, không cần mất công đào xới mà lập tức quay đầu bỏ đi. Đây chính là lý do tại sao cây liễu lại trở thành "vật cản" đối với những kẻ trộm mộ, giúp bảo vệ sự yên nghỉ của người đã khuất.
Câu chuyện về những kẻ trộm mộ và luật bất thành văn liên quan đến cây liễu phản ánh một khía cạnh thú vị trong lịch sử và văn hóa Trung Quốc. Nó cho thấy sự tôn trọng của người Trung Quốc đối với người đã khuất, cũng như tập tục chôn cất tùy táng vật theo quan niệm "trần sao âm vậy". Đồng thời, nó cũng phản ánh sự khác biệt trong cách chọn cây trồng trước mộ của các tầng lớp xã hội khác nhau, và cách mà những kẻ trộm mộ sử dụng kiến thức này để sàng lọc, tránh đào xới những ngôi mộ ít giá trị. Tuy không đáng để ngợi khen, nhưng đây cũng là một minh chứng cho sự tinh ranh và kinh nghiệm của những kẻ trộm mộ trong lịch sử Trung Quốc.
Người Trung Quốc cổ đại rất coi trọng các nghi thức tang lễ. Theo quan niệm Nho giáo, việc gia đình có người thân qua đời là hết sức trọng đại, vì vậy cần kiêng cữ rất kỹ càng, làm bất cứ việc gì cũng phải lưu tâm. Thậm chí, nhiều người còn phải để tang người thân suốt 3 năm trời để tỏ lòng tôn kính, hiếu thảo. Mộ phần của người đã khuất cũng được vô cùng quan tâm. Những gia đình quý tộc hoặc thương gia giàu có sẽ xây dựng nghĩa trang thật hoành tráng và lộng lẫy, ngược lại những gia đình bình thường và nghèo khó chỉ xây dựng mộ phần đơn giản nhưng cũng phải tươm tất. Tuy nhiên, những ngôi mộ này luôn có điểm chung là rất kiên cố và vững chắc để tránh dã thú hoặc côn trùng phá hoại.
Kể từ thời nhà Hạ, tập tục an táng người đã khuất kèm theo những món đồ tùy táng bắt đầu xuất hiện. Những món đồ này thường là đồ vật yêu thích của người đã khuất. Đối với những gia đình giàu có, họ còn chôn cất thêm vàng bạc minh châu, những món đồ có giá trị lớn để người đã khuất mang sang "thế giới bên kia", với quan niệm "trần sao âm vậy", nghĩa là ngay cả khi ở cõi âm thì người đã khuất vẫn được sống sung túc, giàu có. Do đó, giá trị của những đồ tùy táng này cũng thể hiện địa vị và quyền thế của người đã khuất.
Chính vì những món đồ giá trị lớn được chôn cất theo người đã khuất này mà nạn trộm mộ cũng dần xuất hiện. Không chỉ là vàng bạc châu báu, nhiều món đồ tùy táng còn mang giá trị lớn sau khi trải qua hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm lịch sử, trở thành đồ cổ vô giá và hiếm có. Nếu có thể khai quật được một ngôi mộ cổ của nhân vật hoàng gia hoặc quý tộc, những kẻ trộm mộ sẽ thu được lợi nhuận khổng lồ. Một trong những kẻ trộm mộ nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc phải kể đến Tôn Điện Anh - một lãnh chúa quân phiệt thời Trung Hoa Dân Quốc. Hắn từng dẫn quân xâm phạm Đông lăng - quần thể lăng mộ hoàng gia của triều đại nhà Thanh, gây ra vụ trộm mộ chấn động cả nước. Tôn Điện Anh đã phá hủy nặng nề phần mộ của vua Càn Long và Từ Hi Thái hậu, lấy cắp nhiều đồ vật quý giá, khiến nhiều hiện vật vẫn còn bị thất lạc đến tận ngày nay.
Tuy nhiên, những kẻ trộm mộ liều lĩnh và bạo gan như thế cũng có một luật bất thành văn, đó là nếu nhìn thấy cây liễu mọc bên cạnh ngôi mộ cổ thì sẽ bỏ đi, không xâm phạm nữa. Trên thực tế, điều này không hề liên quan đến yếu tố tâm linh hay đạo đức nghề nghiệp của những kẻ trộm mộ, mà thực tế đó là một cách thức sàng lọc của chúng.
Người Trung Quốc rất chú trọng đến vấn đề phong thủy nên khi xây dựng mộ phần, họ cũng quan tâm nhiều đến vị trí, hướng hay những cây cối mọc xung quanh. Theo quan niệm dân gian, nếu cây cối mọc xanh tốt thì có nghĩa hậu duệ của người chết sẽ có cuộc sống tốt, gặp nhiều may mắn. Xuất phát từ điều này, việc chọn cây trồng trước mộ được chú ý nhiều. Đối với mỗi tầng lớp trong xã hội, việc lựa chọn cây trồng trước mộ có sự khác biệt lớn. Trước mộ của hoàng đế thường trồng cây tùng, trước mộ của quan lại quý tộc thường trồng cây bách. Trong khi đó, trước mộ của những người ******* bình thường sẽ trồng cây liễu bởi đây là một loại cây rẻ tiền, dễ trồng, không tốn nhiều công sức chăm sóc.
Do đó, khi những kẻ trộm mộ tìm được ngôi mộ cổ nhưng lại nhìn thấy cây liễu mọc bên cạnh, chúng sẽ hiểu rằng đây là mộ phần của người bình thường, không có nhiều giá trị để khai thác, không cần mất công đào xới mà lập tức quay đầu bỏ đi. Đây chính là lý do tại sao cây liễu lại trở thành "vật cản" đối với những kẻ trộm mộ, giúp bảo vệ sự yên nghỉ của người đã khuất.
Câu chuyện về những kẻ trộm mộ và luật bất thành văn liên quan đến cây liễu phản ánh một khía cạnh thú vị trong lịch sử và văn hóa Trung Quốc. Nó cho thấy sự tôn trọng của người Trung Quốc đối với người đã khuất, cũng như tập tục chôn cất tùy táng vật theo quan niệm "trần sao âm vậy". Đồng thời, nó cũng phản ánh sự khác biệt trong cách chọn cây trồng trước mộ của các tầng lớp xã hội khác nhau, và cách mà những kẻ trộm mộ sử dụng kiến thức này để sàng lọc, tránh đào xới những ngôi mộ ít giá trị. Tuy không đáng để ngợi khen, nhưng đây cũng là một minh chứng cho sự tinh ranh và kinh nghiệm của những kẻ trộm mộ trong lịch sử Trung Quốc.