thuha19051234
Pearl
Trong số chúng ta, đã có những lúc mơ mộng nhìn lên bầu trời đêm và ước mơ trở thành phi hành gia và mạnh dạn đặt chân lên Mặt trăng, được khám phá nhiều điều bí ẩn của vũ trụ bao la. Nhưng để làm được công việc đó, những phi hành gia tương lai phải vượt qua quá trình tuyển chọn đầy cạnh tranh. Đối với lớp phi hành gia năm 2021 của NASA, cơ quan vũ trụ cho biết họ chỉ chọn 10 ứng viên trong số hơn 12.000 ứng viên. Kể từ khi NASA công bố lớp phi hành gia đầu tiên vào năm 1959, hơn 350 người đã trở thành phi hành gia. Một phi hành gia của NASA, đã tóm tắt những gì cơ quan này đang tìm kiếm ở những người du hành vũ trụ trong tương lai: "Có khả năng thích ứng, đáng tin cậy, ngoan cường và có định hướng cụ thể." Cho đến ngày nay, 12 người từng đi bộ trên Mặt Trăng đều là những người đàn ông da trắng. Chỉ đến sứ mệnh Artemis năm 2024 được chờ đợi từ lâu, phi hành đoàn của NASA mới trở nên đa dạng hơn khi cơ quan này, đã đặt mục tiêu đưa người phụ nữ và người da màu đầu tiên lên Mặt trăng. Trong quy trình tuyển chọn, các ứng viên phi hành gia của NASA, được gọi là ASCAN, trải qua khóa đào tạo kéo dài hai năm để trở thành phi hành gia đủ tiêu chuẩn. Họ được huấn luyện trong nhiều môi trường khác nhau, bao gồm các hồ bơi lớn và sa mạc nóng bỏng, để kiểm tra dũng khí của chính mình.
Khóa đào tạo trong hồ bơi Với mô hình tàu vũ trụ trong hồ bơi, các phi hành gia thực hành các chuyến đi bộ ngoài không gian, khi đó họ sẽ làm việc trong môi trường chân không hoàn toàn. Còn những bước đi bộ trên vũ trụ, sẽ được thực hiện tại Phòng thí nghiệm tại Trung tâm Vũ trụ Johnson ở Houston, Texas.
Mô phỏng những gì một phi hành gia Artemis có thể trải nghiệm ở cực nam mặt trăng NASA có một hồ bơi khổng lồ – chứa 6,2 triệu gallon nước, để các phi hành gia có thể thực hành sử dụng trong môi trường không trọng lượng.
Các phi hành gia Dự án Mercury trên chiếc C-131, một trong những chiếc máy bay đầu tiên được đặt biệt danh "vomit comet". Theo NASA, ở mô hình leo dốc và lặn đột ngột, hành khách trên máy bay đạt được khoảng 25 giây trong trạng thái không trọng lực, sau khi máy bay tiếp cận đỉnh của con sóng đó. Chương trình đào tạo này cũng phải sử dụng một số loại máy bay trong nhiều năm, bao gồm cả máy bay KC-135A của NASA, đã ngừng hoạt động vào năm 2004. Năm 2008, một công ty tư nhân, Tập đoàn Zero Gravity, đã tiếp quản hoạt động của các chuyến bay không trọng lực cho NASA. Các nghiên cứu y tế và thử nghiệm chứng say tàu xe, cũng được thực hiện trên các chuyến bay này, vì các thao tác giống như tàu lượn siêu tốc của máy bay thường khiến hành khách cảm thấy mệt mỏi.
Khóa huấn luyện sinh tồn trên sa mạc ở Nevada Trong hình trên, họ đang mặc quần áo làm từ dù để giữ mát trong cái nóng của sa mạc. Môi trường sa mạc cũng gần giống với môi trường ngoài hành tinh. Nó cũng một phần của quá trình huấn luyện cho các nhiệm vụ tên lửa Mặt trăng Artemis, nơi tiến hành hai cuộc huấn luyện thực địa ở sa mạc Arizona – nơi tương tự như Mặt trăng.
Thiết bị được phát triển để huấn luyện các phi hành gia giành quyền kiểm soát tàu vũ trụ đang quay 7 phi hành gia ban đầu của Dự án Mercury và 13 phụ nữ của Mercury 13, được huấn luyện trên giàn khoan vào năm 1960. NASA hiện không còn sử dụng thiết bị quay để huấn luyện các phi hành gia, vì tàu vũ trụ hiện đại của cơ quan vũ trụ không yêu cầu các nhà du hành vũ trụ điều khiển vòng quay của họ.
Máy ly tâm dành cho người với cánh tay dài 50 foot dùng để đào tạo phi hành gia