Nguyễn Đức Thao
Writer
Trong quá trình điều tra tội phạm, các bằng chứng tại hiện trường như dấu vân tay, dấu chân hay tế bào da thường là yếu tố cốt lõi để tái dựng sự kiện. Theo nguyên tắc trao đổi của nhà tội phạm học Edmond Locard, "mọi tiếp xúc đều để lại dấu vết", việc chuyển giao vật liệu giữa các cá nhân, vật thể và môi trường giúp xác định các tình tiết liên quan đến tội phạm.
Một nghiên cứu mới đã mở ra hướng đi mới trong pháp y, tập trung vào quần thể vi khuẩn trên da người để lại trên quần áo. Những vi khuẩn này không chỉ đặc trưng cho từng cá nhân mà còn tồn tại lâu dài, có thể giúp nhận dạng người mặc. Cộng đồng vi sinh vật trên cơ thể mỗi người là duy nhất, có thể lây truyền sang môi trường hoặc người khác và giữ được sự ổn định trong nhiều tháng.
Trong một nghiên cứu tại Úc, các tình nguyện viên mặc áo phông trong 24 giờ. Sau đó, các áo này được bảo quản trong môi trường kiểm soát tới 6 tháng. Kết quả cho thấy mỗi người truyền một hệ vi sinh vật độc đáo lên quần áo. Ngay cả sau 180 ngày, các vi khuẩn vẫn duy trì đặc trưng của từng cá nhân. Ngoài ra, nghiên cứu cũng phát hiện vi khuẩn có thể lây lan giữa các đồ vật đặt gần nhau.
Hệ vi sinh vật trên quần áo có thể cung cấp bằng chứng giá trị như: xác định giới tính, nghề nghiệp, nơi cư trú, tình trạng hôn nhân, hoặc thậm chí hỗ trợ ước tính thời gian tử vong. Nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của quần áo trong tái dựng sự kiện và xác định danh tính tại hiện trường tội phạm. Việc nhận diện hệ vi sinh vật độc đáo từ quần áo mở ra cơ hội mới trong pháp y, giúp giải quyết các vụ án phức tạp và lâu năm.
Một nghiên cứu mới đã mở ra hướng đi mới trong pháp y, tập trung vào quần thể vi khuẩn trên da người để lại trên quần áo. Những vi khuẩn này không chỉ đặc trưng cho từng cá nhân mà còn tồn tại lâu dài, có thể giúp nhận dạng người mặc. Cộng đồng vi sinh vật trên cơ thể mỗi người là duy nhất, có thể lây truyền sang môi trường hoặc người khác và giữ được sự ổn định trong nhiều tháng.
Trong một nghiên cứu tại Úc, các tình nguyện viên mặc áo phông trong 24 giờ. Sau đó, các áo này được bảo quản trong môi trường kiểm soát tới 6 tháng. Kết quả cho thấy mỗi người truyền một hệ vi sinh vật độc đáo lên quần áo. Ngay cả sau 180 ngày, các vi khuẩn vẫn duy trì đặc trưng của từng cá nhân. Ngoài ra, nghiên cứu cũng phát hiện vi khuẩn có thể lây lan giữa các đồ vật đặt gần nhau.
Hệ vi sinh vật trên quần áo có thể cung cấp bằng chứng giá trị như: xác định giới tính, nghề nghiệp, nơi cư trú, tình trạng hôn nhân, hoặc thậm chí hỗ trợ ước tính thời gian tử vong. Nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của quần áo trong tái dựng sự kiện và xác định danh tính tại hiện trường tội phạm. Việc nhận diện hệ vi sinh vật độc đáo từ quần áo mở ra cơ hội mới trong pháp y, giúp giải quyết các vụ án phức tạp và lâu năm.