Nguyễn Đức Thao
Writer
Cảnh sát ở Hà Lan, Bỉ và Đức đang phối hợp với Interpol trong chiến dịch "Nhận diện Tôi" nhằm xác định danh tính 22 phụ nữ bị sát hại trong giai đoạn từ 1976 đến 2019. Đây là lần đầu tiên Interpol công bố công khai "thông báo đen" - tài liệu trước đây chỉ được lưu hành nội bộ trong mạng lưới cảnh sát quốc tế.
Một trong những vụ án tiêu biểu liên quan đến người phụ nữ được phát hiện trong thùng rác tại Amsterdam năm 1999. Thi thể bà được tìm thấy trong tình trạng bị bắn vào đầu và ngực, bao phủ một phần bởi bê tông và túi bột giặt. Điều tra pháp y cho thấy nạn nhân khoảng 20 tuổi, mang dòng máu Tây Âu và châu Á. Tuy nhiên, cảnh sát vẫn chưa xác định được danh tính dù đã công bố thông tin về quần áo, giày dép và các vật dụng cá nhân khác.
Cảnh sát Hà Lan nhấn mạnh: nếu không biết tên, nạn nhân chỉ là một con số vô danh. Điều này không chỉ là thách thức về mặt pháp lý mà còn gây khó khăn trong việc tìm ra bối cảnh tử vong. Tình trạng di cư toàn cầu và nạn buôn người gia tăng cũng khiến các thi thể không danh tính trở thành vấn đề ngày càng nghiêm trọng.
Danh sách của Interpol chứa thông tin chi tiết về các nạn nhân, bao gồm mô tả vật dụng cá nhân, hình xăm và ảnh tái tạo khuôn mặt. Một số thi thể cho thấy các dấu hiệu bạo lực nghiêm trọng, ví dụ như nạn nhân ở Bỉ mang hình xăm đặc trưng hoặc một phụ nữ tại Đức bị quấn trong thảm và trói chặt.
Thám tử Carina van Leeuwen, người đã điều tra vụ án ở Amsterdam từ năm 2005, cho biết bà chưa bao giờ từ bỏ hy vọng tìm danh tính các nạn nhân. Với sự hỗ trợ của công nghệ pháp y hiện đại như tái tạo khuôn mặt, Interpol hy vọng khơi dậy ký ức từ cộng đồng để thu thập thêm manh mối.
Bà nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trả lại tên cho các nạn nhân. Mỗi người đều có một câu chuyện, và câu chuyện đó cần được kể lại, dù kết thúc có thể đầy bi thương.
Một trong những vụ án tiêu biểu liên quan đến người phụ nữ được phát hiện trong thùng rác tại Amsterdam năm 1999. Thi thể bà được tìm thấy trong tình trạng bị bắn vào đầu và ngực, bao phủ một phần bởi bê tông và túi bột giặt. Điều tra pháp y cho thấy nạn nhân khoảng 20 tuổi, mang dòng máu Tây Âu và châu Á. Tuy nhiên, cảnh sát vẫn chưa xác định được danh tính dù đã công bố thông tin về quần áo, giày dép và các vật dụng cá nhân khác.
Cảnh sát Hà Lan nhấn mạnh: nếu không biết tên, nạn nhân chỉ là một con số vô danh. Điều này không chỉ là thách thức về mặt pháp lý mà còn gây khó khăn trong việc tìm ra bối cảnh tử vong. Tình trạng di cư toàn cầu và nạn buôn người gia tăng cũng khiến các thi thể không danh tính trở thành vấn đề ngày càng nghiêm trọng.
Danh sách của Interpol chứa thông tin chi tiết về các nạn nhân, bao gồm mô tả vật dụng cá nhân, hình xăm và ảnh tái tạo khuôn mặt. Một số thi thể cho thấy các dấu hiệu bạo lực nghiêm trọng, ví dụ như nạn nhân ở Bỉ mang hình xăm đặc trưng hoặc một phụ nữ tại Đức bị quấn trong thảm và trói chặt.
Thám tử Carina van Leeuwen, người đã điều tra vụ án ở Amsterdam từ năm 2005, cho biết bà chưa bao giờ từ bỏ hy vọng tìm danh tính các nạn nhân. Với sự hỗ trợ của công nghệ pháp y hiện đại như tái tạo khuôn mặt, Interpol hy vọng khơi dậy ký ức từ cộng đồng để thu thập thêm manh mối.
Bà nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trả lại tên cho các nạn nhân. Mỗi người đều có một câu chuyện, và câu chuyện đó cần được kể lại, dù kết thúc có thể đầy bi thương.