Mr Bens
Intern Writer
Tại Triển lãm Hàng không Chu Hải 2021, AVIC đã trưng bày mô hình máy bay chiến lược hàng không vũ trụ cỡ lớn Luanniao-2, thu hút sự chú ý toàn cầu. Chiếc máy bay khổng lồ này dài 242 mét, sải cánh 682 mét, diện tích tối đa 90.000 mét vuông, lớn hơn nhiều so với boong tàu sân bay Liêu Ninh. Trọng lượng cất cánh tối đa trên 120.000 tấn, nặng hơn cả tàu sân bay USS Ford của Mỹ.
Luanniao-2 được cho là sở hữu kho vũ khí khổng lồ với bốn khẩu pháo hạt công suất cao, 16 pháo laser xung năng lượng cao cùng nhiều vũ khí định hướng khác. Hệ thống động lực bao gồm hai lò phản ứng tổng hợp hạt nhân, 38 động cơ composite và 12 hệ thống truyền động trường lực, có khả năng bay ở độ cao 42.000 km.
Dự án này là một phần cốt lõi trong chương trình Nam Thiên Môn, được Trung Quốc xác định trong Kế hoạch 5 năm lần thứ 14 như một dự án chiến lược dài hạn, hướng đến hoàn thành nghiên cứu công nghệ then chốt trước năm 2035.
Bên cạnh Luanniao, Trung Quốc đã thử nghiệm thành công tàu sân bay không người lái Jiutian vào tháng 6 năm 2025. Với chiều dài 25 mét, Jiutian có thể mang theo 200 đến 300 máy bay không người lái siêu nhỏ, tầm bay xa 7.000 km, mở ra hướng đi thực tế hơn trong chiến lược tác chiến.
Trong khi đó, thực tế cho thấy Mỹ từng thử nghiệm chín lần khái niệm tàu sân bay vũ trụ nhưng đều thất bại. Các hệ thống đẩy hóa học hiện nay đã gần chạm giới hạn, khiến việc duy trì một tàu sân bay khổng lồ trên không dài ngày là bất khả thi.
Bài học từ Liên Xô trong Chiến tranh Lạnh cũng được nhắc lại. Nước này từng đầu tư khổng lồ để chế tạo tàu sân bay vũ trụ, nhưng khi Liên Xô tan rã, mọi kế hoạch đều đổ vỡ. Các chuyên gia cảnh báo Mỹ nếu mù quáng chạy theo Trung Quốc có thể đi vào vết xe đổ.
Mỗi chiếc Jiutian có giá khoảng 20 triệu nhân dân tệ (tương đương 67 tỷ VNĐ), thấp hơn nhiều so với MQ-9 Reaper của Mỹ. Báo cáo của Lầu Năm Góc cho thấy Mỹ không chỉ sản xuất ít hơn Trung Quốc năm lần mà chi phí còn cao gấp ba lần. Khoảng cách này có thể ảnh hưởng sâu sắc tới cán cân quân sự trong tương lai.
Khi Luanniao vẫn ở mức ý tưởng, Jiutian trở thành minh chứng rõ ràng cho chiến lược bất đối xứng. Trung Quốc có thể nâng cao sức mạnh răn đe mà không cần hy sinh binh sĩ, trong khi Mỹ phải cân nhắc giữa việc chạy theo hay đứng ngoài cuộc chơi.
Dự án Nam Thiên Môn, dù là khoa học viễn tưởng hay chiến lược thực sự, vẫn thể hiện rõ tham vọng không gian của Trung Quốc và khiến giới quan sát quốc tế không ngừng tranh luận.

Luanniao-2 được cho là sở hữu kho vũ khí khổng lồ với bốn khẩu pháo hạt công suất cao, 16 pháo laser xung năng lượng cao cùng nhiều vũ khí định hướng khác. Hệ thống động lực bao gồm hai lò phản ứng tổng hợp hạt nhân, 38 động cơ composite và 12 hệ thống truyền động trường lực, có khả năng bay ở độ cao 42.000 km.

Dự án này là một phần cốt lõi trong chương trình Nam Thiên Môn, được Trung Quốc xác định trong Kế hoạch 5 năm lần thứ 14 như một dự án chiến lược dài hạn, hướng đến hoàn thành nghiên cứu công nghệ then chốt trước năm 2035.
Bên cạnh Luanniao, Trung Quốc đã thử nghiệm thành công tàu sân bay không người lái Jiutian vào tháng 6 năm 2025. Với chiều dài 25 mét, Jiutian có thể mang theo 200 đến 300 máy bay không người lái siêu nhỏ, tầm bay xa 7.000 km, mở ra hướng đi thực tế hơn trong chiến lược tác chiến.
Thế tiến thoái lưỡng nan của Mỹ trước tham vọng Trung Quốc
Các nhà phân tích quân sự Mỹ nhận định Luanniao có kích thước gấp bốn lần tàu sân bay lớp Nimitz, song nhiều ý kiến cho rằng đây có thể là “sự lừa dối chiến lược”. Tạp chí National Interest đăng bài của chuyên gia Brandon Wecht, cảnh báo Trung Quốc có thể đang tạo ra một cái bẫy tương tự Chiến tranh giữa các vì sao để kéo Mỹ vào cuộc chạy đua vũ trang tốn kém.
Trong khi đó, thực tế cho thấy Mỹ từng thử nghiệm chín lần khái niệm tàu sân bay vũ trụ nhưng đều thất bại. Các hệ thống đẩy hóa học hiện nay đã gần chạm giới hạn, khiến việc duy trì một tàu sân bay khổng lồ trên không dài ngày là bất khả thi.

Bài học từ Liên Xô trong Chiến tranh Lạnh cũng được nhắc lại. Nước này từng đầu tư khổng lồ để chế tạo tàu sân bay vũ trụ, nhưng khi Liên Xô tan rã, mọi kế hoạch đều đổ vỡ. Các chuyên gia cảnh báo Mỹ nếu mù quáng chạy theo Trung Quốc có thể đi vào vết xe đổ.
Công nghệ, chiến lược và lợi thế bất đối xứng
Hiện Trung Quốc vẫn đối mặt nhiều thách thức về động cơ hạt nhân, vật liệu chịu nhiệt và hệ thống điều khiển. Tuy vậy, chiến lược của nước này tập trung vào hướng đi thực dụng hơn như máy bay không người lái Jiutian. Với chi phí khoảng 200 triệu USD (tương đương 4.8 nghìn tỷ VNĐ), Jiutian có thể đánh chặn hiệu quả tên lửa Patriot trị giá 17 triệu USD (khoảng 408 tỷ VNĐ), giảm tới 40% chi phí so với tàu sân bay truyền thống.
Mỗi chiếc Jiutian có giá khoảng 20 triệu nhân dân tệ (tương đương 67 tỷ VNĐ), thấp hơn nhiều so với MQ-9 Reaper của Mỹ. Báo cáo của Lầu Năm Góc cho thấy Mỹ không chỉ sản xuất ít hơn Trung Quốc năm lần mà chi phí còn cao gấp ba lần. Khoảng cách này có thể ảnh hưởng sâu sắc tới cán cân quân sự trong tương lai.

Khi Luanniao vẫn ở mức ý tưởng, Jiutian trở thành minh chứng rõ ràng cho chiến lược bất đối xứng. Trung Quốc có thể nâng cao sức mạnh răn đe mà không cần hy sinh binh sĩ, trong khi Mỹ phải cân nhắc giữa việc chạy theo hay đứng ngoài cuộc chơi.

Dự án Nam Thiên Môn, dù là khoa học viễn tưởng hay chiến lược thực sự, vẫn thể hiện rõ tham vọng không gian của Trung Quốc và khiến giới quan sát quốc tế không ngừng tranh luận.