Nếu gọi thất bại là mẹ của thành công thì tên lửa siêu thanh của không quân Mỹ đã có bà mẹ thứ tư, vì trong lần thử nghiệm then chốt lần này nó lại thất bại.
Chương trình vũ khí siêu thanh của Không quân Mỹ đã một lần nữa bị ảnh hưởng sau vụ thử tên lửa AGM-183A thất bại hồi tuần trước. Tên lửa đẩy này - được thiết kế để tăng tốc vũ khí lên tốc độ vượt quá Mach 5 (gấp 5 lần tốc độ âm thanh) – đã không thể đánh lửa, khiến nó rơi xuống biển. Sự cố này đánh dấu lần thử nghiệm vũ khí siêu thanh thất bại lần thứ tư trong vòng hai năm.
Cuộc thử nghiệm có tên "Booster Test Vehicle 1b" diễn ra tuần trước tại Point Mugu Sea Range, nằm ngoài khơi phía nam California (Mỹ). Nó liên quan đến việc phóng vũ khí siêu thanh từ máy bay ném bom B-52H Stratofortress. Ban đầu, cuộc thử nghiệm có vẻ diễn ra tốt đẹp, theo thông cáo báo chí của Không quân Mỹ.
Tên lửa tách khỏi máy bay một cách gọn gàng và trình diễn thành công trình tự phóng đầy đủ bao gồm thu nhận GPS, ngắt kết nối và chuyển điện từ máy bay sang tên lửa. Tên lửa cũng thể hiện khả năng hoạt động vây và diễn tập giải phóng sự cố, đảm bảo hoạt động an toàn cho phi hành đoàn.
Sau đó, tên lửa đẩy được cho là sẽ kích hoạt, tăng tốc tên lửa lên tốc độ Mach 5, nhưng nó không thực hiện được. Tên lửa có lẽ đã rơi xuống Thái Bình Dương.
Vũ khí phản ứng nhanh được phóng trên không (ARRW) AGM-183A là một vũ khí siêu thanh thông thường. Nói chung, chúng được thiết kế để bắt các mục tiêu thoáng qua, giống như bệ phóng tên lửa hoặc radar tên lửa đất-đối-không, trước khi chúng triển khai lại một cách an toàn.
Vũ khí siêu thanh cũng có thể áp đảo hệ thống phòng không bằng cách bay nhanh hơn và cao hơn khả năng đánh chặn của hệ thống hiện tại. Tuy nhiên, có một lưu ý quan trọng: các vũ khí siêu âm thực sự chậm lại trong phần lớn chuyến bay, lướt đi hàng trăm dặm với tốc độ giảm đáng kể.
Quân đội Mỹ hình dung ARRW như một loại vũ khí có thể đánh sập các cánh cửa của kẻ thù trong cuộc không kích của Mỹ. Chỉ có duy nhất máy bay ném bom B-1B có thể mang theo 31 ARRW, nhắm mục tiêu vào các căn cứ không quân, địa điểm radar và tên lửa phòng không của đối phương. Vì vậy, một cuộc không kích chỉ với một phần ba trong số 45 máy bay ném bom B-1B của Không quân Mỹ về lý thuyết có thể cung cấp tới 465 vũ khí siêu thanh cùng một lúc, tạo ra một cuộc tấn công tàn khốc áp đảo sự chống trả của kẻ thù.
Đây là lần thử nghiệm AGM-183A thất bại thứ hai trong vòng bốn tháng. Vào tháng 4/2021, một cuộc thử nghiệm tăng cường đã thất bại khi tên lửa không phóng khỏi chiếc B-52. Trong khi đó, concept vũ khí thở động cơ “thở-không khí” (air-breathing) siêu thanh (HAWC) đã thất bại trong hai cuộc thử nghiệm gần đây, một vào tháng 6/2020 và một thử nghiệm khác vào tháng 12/2020.
Tuy nhiên, tất cả thất bại không phải đều là là thất bại. Không quân Mỹ coi cuộc thử nghiệm đầu đạn của ARRW vào đầu tháng này là một thành công. Một loạt các thử nghiệm mang [tên lửa] theo máy bay trước đó chỉ đơn thuần là gắn tên lửa vào B-52 và xác minh khả năng bay của nó cũng đã thành công.
Vũ khí siêu thanh nổi tiếng là khó phát triển. Thứ nhất, siêu âm phải đối mặt với những căng thẳng thể chất đáng kinh ngạc khi di chuyển trong khí quyển với tốc độ Mach 5+. Ma sát với không khí xung quanh cũng làm nóng các bề mặt của tên lửa: ở tốc độ Mach 5, các cạnh dẫn đầu của vũ khí siêu thanh có thể đạt tới 1.800 độ C. Các vũ khí thậm chí tạo ra một lớp sóng plasma chặn sóng vô tuyến có thể cản trở khả năng nhận các chỉ dẫn điều hướng của vũ khí.
Chương trình vũ khí siêu thanh của Không quân Mỹ đã một lần nữa bị ảnh hưởng sau vụ thử tên lửa AGM-183A thất bại hồi tuần trước. Tên lửa đẩy này - được thiết kế để tăng tốc vũ khí lên tốc độ vượt quá Mach 5 (gấp 5 lần tốc độ âm thanh) – đã không thể đánh lửa, khiến nó rơi xuống biển. Sự cố này đánh dấu lần thử nghiệm vũ khí siêu thanh thất bại lần thứ tư trong vòng hai năm.
Cuộc thử nghiệm có tên "Booster Test Vehicle 1b" diễn ra tuần trước tại Point Mugu Sea Range, nằm ngoài khơi phía nam California (Mỹ). Nó liên quan đến việc phóng vũ khí siêu thanh từ máy bay ném bom B-52H Stratofortress. Ban đầu, cuộc thử nghiệm có vẻ diễn ra tốt đẹp, theo thông cáo báo chí của Không quân Mỹ.
Sau đó, tên lửa đẩy được cho là sẽ kích hoạt, tăng tốc tên lửa lên tốc độ Mach 5, nhưng nó không thực hiện được. Tên lửa có lẽ đã rơi xuống Thái Bình Dương.
Vũ khí phản ứng nhanh được phóng trên không (ARRW) AGM-183A là một vũ khí siêu thanh thông thường. Nói chung, chúng được thiết kế để bắt các mục tiêu thoáng qua, giống như bệ phóng tên lửa hoặc radar tên lửa đất-đối-không, trước khi chúng triển khai lại một cách an toàn.
Vũ khí siêu thanh cũng có thể áp đảo hệ thống phòng không bằng cách bay nhanh hơn và cao hơn khả năng đánh chặn của hệ thống hiện tại. Tuy nhiên, có một lưu ý quan trọng: các vũ khí siêu âm thực sự chậm lại trong phần lớn chuyến bay, lướt đi hàng trăm dặm với tốc độ giảm đáng kể.
Quân đội Mỹ hình dung ARRW như một loại vũ khí có thể đánh sập các cánh cửa của kẻ thù trong cuộc không kích của Mỹ. Chỉ có duy nhất máy bay ném bom B-1B có thể mang theo 31 ARRW, nhắm mục tiêu vào các căn cứ không quân, địa điểm radar và tên lửa phòng không của đối phương. Vì vậy, một cuộc không kích chỉ với một phần ba trong số 45 máy bay ném bom B-1B của Không quân Mỹ về lý thuyết có thể cung cấp tới 465 vũ khí siêu thanh cùng một lúc, tạo ra một cuộc tấn công tàn khốc áp đảo sự chống trả của kẻ thù.
Tuy nhiên, tất cả thất bại không phải đều là là thất bại. Không quân Mỹ coi cuộc thử nghiệm đầu đạn của ARRW vào đầu tháng này là một thành công. Một loạt các thử nghiệm mang [tên lửa] theo máy bay trước đó chỉ đơn thuần là gắn tên lửa vào B-52 và xác minh khả năng bay của nó cũng đã thành công.
Vũ khí siêu thanh nổi tiếng là khó phát triển. Thứ nhất, siêu âm phải đối mặt với những căng thẳng thể chất đáng kinh ngạc khi di chuyển trong khí quyển với tốc độ Mach 5+. Ma sát với không khí xung quanh cũng làm nóng các bề mặt của tên lửa: ở tốc độ Mach 5, các cạnh dẫn đầu của vũ khí siêu thanh có thể đạt tới 1.800 độ C. Các vũ khí thậm chí tạo ra một lớp sóng plasma chặn sóng vô tuyến có thể cản trở khả năng nhận các chỉ dẫn điều hướng của vũ khí.