Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm

Vào cuối triều đại Đông Hán, khói thuốc súng ở khắp mọi nơi, sau đó phân định thiên hạ làm ba và cuối cùng ba gia đình trở về nhà Tấn. Thời kỳ thăng trầm này trong lịch sử Trung Quốc là thời kỳ Tam Quốc. Trong thời kỳ Tam Quốc, có rất nhiều tướng lĩnh hung dữ, chẳng hạn như năm vị tướng giỏi bao gồm Trương Liêu và Lê Tấn, năm vị tướng hổ bao gồm Quan Vũ và Trương Phi, và tám kỵ sĩ hổ của Tào Ngụy bao gồm Tào Nhậm và Hạ Hầu Đôn.
Đồng thời, một số lượng lớn các chiến lược gia cũng đã xuất hiện, và sau đây là bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu của Tam Quốc, hãy xem họ là ai?

Vị trí đầu tiên, Gia Cát Lượng​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Gia Cát Lượng (181 – 234), hay Khổng Minh, là quân sư nổi tiếng của Lưu Bị trong thời kỳ hậu Hán. Ông xuất thân từ Dương Đô (nay thuộc huyện Nghi Nam, tỉnh Sơn Đông).
Gia Cát Lượng không chỉ là một tướng tài về quân sự mà còn được biết đến như một nhà tiên tri vĩ đại. Ông được mô tả như một người "trên thông thiên văn, dưới tường địa lý", có khả năng tiên đoán chính xác mọi sự kiện.
Trước khi qua đời, Gia Cát Lượng để lại một túi gấm và dặn con cháu rằng nếu gặp nguy khốn, họ nên mở ra để tìm cách cứu mạng. Khi Tư Mã Viêm trở thành hoàng đế và muốn trừng trị hậu duệ của Gia Cát Lượng, ông để lại một thư giải nguy hiểm. Thư chỉ cho biết cách cứu mạng khiến Tư Mã Viêm phải lùi ba bước và tránh được một tai nạn nguy hiểm.
Trong truyền thuyết, Gia Cát Lượng còn dự đoán về vận mệnh của mình trước khi chết. Ông dặn quân lính khiêng quan tài rút lui về Hán Trung và chỉ khi nào sợi dây thừng đứt, đó sẽ là nơi ông được chôn. Sự kiện này xảy ra khi đến núi Định Quân, khiến quan tài rơi xuống và được chôn ẩn mình một cách kỳ bí.
Gia Cát Lượng được tôn trọng vì tài năng xuất sắc trong chính trị, quân sự, chiến lược, và ngoại giao, cũng như khả năng tiên tri kiệt xuất trong thời kỳ Tam Quốc.

Vị trí thứ hai, Quách Gia​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Có một câu truyền miệng: "Quách Gia không chết, Ngọa Long không ra", có thể thấy Quách Gia rất mạnh, hắn thật sự là "người lạ của thế gian”.
Quách Gia đi theo Tào Tháo từ rất sớm, được Tào Tháo bổ nhiệm làm cố vấn quân sự. Vị trí của Quách Gia trong lòng Tào Tháo vốn dĩ vẫn rất quan trọng, lịch sử ghi chép Tào Tháo còn từng để Quách Gia ngồi chung xe, ăn cơm chung bàn, quan hệ vô cùng thân thiết, bản thân Quách Gia cũng rất thường đề xuất cho Tào Tháo những ý kiến hay ho và hữu dụng.
những mưu lược của Quách Gia chủ yếu là về mặt phân tích tâm lý, khi Tào Tháo và Viên Thiệu đối đầu, bản thân Tào Tháo không tự tin mình sẽ đánh bại được Viên Thiệu, những Quách Gia đã đề ra "Thập thắng thập bại", khiến sự tự tin của Tào Tháo tăng lên gấp bội. Sau này, khi Tào Tháo hạ quyết tâm thảo phạt Lưu Bị, giết Lã Bố, thậm chí từ bỏ truy sát anh em họ Viên, để họ huynh đệ tương tàn lẫn nhau, tất cả đều nhờ những thủ đoạn tâm lý của Quách Gia mà thành công.
Tiếc rằng Quách Gia chết khi còn trẻ. Để Tào Tháo khi thua trận Xích Bích phải khóc nhớ: "Ta khóc thương Phụng Hiểu, nếu Phụng hiểu còn, tuyệt đối ta sẽ không thất bại thảm hại như này".

Vị trí thứ ba: Chu Du​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Chu Du sinh ra trong một gia đình danh gia vọng tộc ở huyện Thư thuộc Lư Giang (chính là tỉnh An Huy ngày nay), ông nội là Chu Cảnh, bác là Chu Trung đều đã từng làm Thái Úy thời Đông Hán (một trong chín chức khanh), phụ thân Chu Dị thì từng làm huyện lệnh Lạc Dương, có thể nói là môn đình hiển hách.
Chu Du có tư mạo của hậu duệ danh môn “tráng kiện uy nghi”, ông có thân hình cao lớn đĩnh đạc, thân thể cường tráng, dung mạo tuấn tú. Không chỉ như thế, Chu Du còn là người văn võ song toàn.
Chu Du thuở thiếu thời đã tinh thông âm luật, ông gảy đàn rất hay, cho dù sau khi đã uống ba chung rượu, người đánh đàn chỉ cần sai một nốt nhạc thì ông đều có thể nhận ra được, cũng sẽ lập tức quay đầu chỉ điểm cho người ta. Bởi vì Chu Du có tướng mạo anh tuấn, nên những cô gái đánh đàn vì muốn được ông để mắt đến, thường cố ý đánh sai nốt nhạc.
Chu Du tinh thông âm luật, lại nho nhã, về mặt quân sự cũng có tài năng phi phàm. Cuối những năm Đông Hán, quần hùng hưng khởi. Phá Lỗ tướng quân Tôn Kiên khởi binh thảo phạt quyền thần Đổng Trác vì tội phế bỏ Thiếu Đế, đồng thời chuyển nhà đến huyện Thư. Con trai của Tôn Kiên là “Tiểu Bá Vương” Tôn Sách cùng tuổi với Chu Du, hai người có cùng chí hướng, tình như thủ túc. Chu Du còn để Tôn Sách cư ngụ tại căn nhà lớn của mình, lại cùng nhau “thăng đường bái mẫu, không gì không cùng nhau”. Sau đó Chu Du và Tôn Sách hợp binh chinh chiến, đánh đâu thắng đó, xưng bá Giang Đông.
Trận đại chiến Xích Bích nổi tiếng trong lịch sử về việc lấy ít địch nhiều, tài năng quân sự của Chu Du được đẩy lên một đại vũ đài mới, cũng khiến cho tên tuổi của ông lưu truyền hậu thế. Nguyên do là vì trận chiến Xích Bích này là trận chiến có tính quyết định dẫn đến việc hình thành thế chân vạc của Tam quốc. Không có Chu Du, trận chiến Xích Bích không thể thắng lợi, thậm chí sẽ không có trận Xích Bích trong lịch sử. Bởi vì khi đó quân của Lưu Bị căn bản là không có thực lực để có thể chiến thắng quân Tào.
Chu Du chết trẻ, chết vì bệnh ở Bát Khâu, chỉ mới ba mươi sáu tuổi.

Vị trí thứ tư, Tuân Úc​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Tuân Úc trọn đời phụng sự, góp phần giúp Tào Tháo nên bá nghiệp. Lúc sinh thời, Tuân Úc là một trọng thần rất có tiếng tăm trong các mưu sĩ nổi tiếng của Tào Tháo. Ông thậm chí còn được Tào Tháo gọi là “Ngộ chi Tử Phòng”, so sánh ông với Trương Lương, một trong Hán sơ Tam kiệt trứ danh.
Theo Biệt truyện của Trương Thức có viết về Tuân Úc đánh giá rằng, Tuân Úc không chú ý tới vẻ ngoài, đức hạnh đầy đủ, chăm lo chính đạo và nổi tiếng thiên hạ. Ông là anh tài tuấn kiệt của đất nước. Đồng thời ông được nhiều danh sĩ khác như Tư Mã Ý, Chung Do tôn sùng.
Theo phân tích của các chuyên gia, nếu không có sự phò tá đắc lực của Tuân Úc, Tào Tháo đã bị diệt trừ từ lâu và không thể lập được nhà Tào Ngụy. Tuân Úc đã 4 lần làm thay đổi tiến trình lịch sử và được coi là vị quân sư tài giỏi nhất của Tào Tháo.
Tuân Úc rất được Tào Tháo trọng dụng. Ông chính là người khuyên Tào Tháo đi đón Hán Hiến Đế trở về Hứa Xương. Đây được coi là một trong những bước ngoặt quan trọng tạo nên sự thành công to lớn cho Tào Tháo và chính quyền Tào Ngụy sau này.
Tuy nhiên, khi quyền lực ngày càng mạnh, tham vọng của Tào Tháo cũng ngày càng lớn. Ông không còn muốn làm bề tôi của nhà Hán mà muốn xưng vương. Do Tuân Úc ngăn cản nên việc xưng hiệu của Tào Tháo đành phải tạm hoãn. Điều này vô tình tạo ra khoảng cách và mâu thuẫn ngày càng lớn giữa Tào Tháo và vị quân sư tài giỏi Tuân Úc. Cuối cùng, Tuân Úc phải chết sau khi nhận một hộp quà tặng từ Tào Tháo.

Vị trí thứ năm, Tư Mã Ý​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Tư Mã Ý được mệnh danh là "Hổ mộ", trong tình hình tranh chấp phức tạp của thế giới, Tư Mã Ý với những ưu điểm về chiến lược, nhẫn nhịn, trường thọ..., cười đến cùng, ông đã trợ giúp Tào Tháo, Tào Phi, Tào Duệ, là cựu binh ba triều đại của Tào Ngụy.
Có một truyền thuyết kể về Tư Mã Ý rằng ông ta có thể quay đầu 180o trên cổ để nhìn về đằng sau, mà không cần phải quay người. Đặc điểm này được xem là giống như con chim cú. Truyền thuyết cũng nói rằng, khi Tào Tháo nghe được việc này và muốn tự mình xem xét. Một lần, Tào Tháo tới đằng sau Tư Mã Ý rồi gọi tên ông và quả thực đầu ông quay được xung quanh. Từ khi Tào Tháo biết việc này, Tào Tháo rất cẩn trọng với Tư Mã Ý và nói rằng: Người này ẩn giấu tham vọng to lớn.
Mặc dù bị nghi ngại như thế nhưng nhờ biết ẩn nhẫn chờ thời cơ nên Tư Mã Ý vượt được hết cả. Cũng nhờ biết nhẫn nhịn nên Tư Mã Ý đã khiến cho Tào Phi từ chỗ đề phòng đến chỗ trọng dụng Ý. Tóm lại, sự thành công của Tư Mã Ý có hai yếu tố: Thời thế và nhẫn nại. Nhờ ở nhẫn nại mà Tư Mã Ý đã tàng trữ được nguyên khí, trí lực, không bị kiệt quệ như Gia Cát Lượng. So với Gia Cát Lượng thì Tư Mã Ý kém xa đủ mọi mặt, nhưng ông ta lại hơn Gia Cát Lượng ở hai chữ ẩn nhẫn để chờ thời. Và đây là yếu tố giúp Tư Mã Ý thành công. Thế mới hay rằng đức tính kiên trì, nhẫn nại chẳng bao giờ là thừa với bất cứ ai.

Vị trí thứ sáu, Bàng Thống​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Tư Mã Ý được mệnh danh là "Hổ mộ", Gia Cát Lượng được mệnh danh là "Rồng ngủ", còn Bàng Thống là "Phượng Sồ”. Bàng Thống diện mạo xấu xí, những ngày đầu dưới sự chỉ huy của Chu Vũ, được Chu Vũ vô cùng coi trọng, được giao những nhiệm vụ quan trọng, sau khi Chu Du qua đời, Lưu Bị chiếm Kinh Châu, Bàng Thống sau đó quy phục Lưu Bị, được Lưu Bị phong làm tướng lĩnh sư đoàn quân sự, Gia Cát Lượng ngang hàng.
Nhưng không được bao lâu, Bàng Thống bị phục kích và trúng mũi tên địch ở đồi Lạc Phượng.

Vị trí thứ bảy, Giả Hủ​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Trên thực tế, Giả Hủ có lẽ là người thông minh nhất trong sử Tam Quốc.
Nhiều mưu sĩ và danh nhân thời Tam Quốc có kết cục không hay. Lấy ví dụ người bên Tào Tháo, có người mất sớm (như Quách Gia), có người xích mích (như Mao Giới), có người qua đời một cách bí ẩn (như Tuân Úc), có người chết oan uổng (như Hứa Du), song Giả Hủ lại bình an vô sự và sống thọ. Ông ta phục vụ cho hai đời của tập đoàn họ Tào, giữ chức Thái úy vào thời Văn đế Tào Phi, từ trần năm bảy mươi bảy tuổi, thụy hiệu là Túc hầu, kết cục tốt đẹp hơn nhiều người.
Giả Hủ thông minh ở chỗ ông ta hiểu rõ nhân tính, luôn nhìn thấu tâm tư của đối phương. Theo Tam quốc chí - Giả Hủ truyện, sau khi dẫn hai “con sói Tây Bắc” Lý Giác và Quách Dĩ vào Trường An, Giả Hủ không về cùng một giuộc mà chọn thời cơ rời khỏi họ. Rời Trường An, ban đầu Giả Hủ đầu quân cho Đoàn Ổi, sau đầu quân cho Trương Tú. Khi rời Đoàn Ổi, có người hỏi, Đoàn Ổi tốt với tiên sinh như thế, vì sao tiên sinh còn muốn đi? Giả Hủ đáp, đặc điểm của Đoàn Ổi là đa nghi. Y khách sáo với ta, chứng tỏ y đề phòng ta, sợ ta thay thế, vì vậy rồi sẽ có ngày ra tay với ta. Bây giờ ta rời khỏi y, chắc chắn y như trút được gánh nặng. Đoàn Ổi là kẻ trơ trọi một mình, mong có ngoại viện, hẳn sẽ hậu đãi người nhà của ta. Trương Tú không có mưu sĩ, cũng mong ta sang. Như vậy, ta và người nhà ta đều được an toàn.
Sau này, sự thực đúng như dự đoán của Giả Hủ, Trương Tú răm rắp nghe theo ông ta, Đoàn Ổi cũng đối xử trọng hậu với người nhà ông ta. Chúng ta thấy Giả Hủ bày mưu tính kế cho người khác, luôn đoán chuyện như thần, bí mật chính là ở đây. Nhiều người bị Tam quốc diễn nghĩa đánh lừa, cho rằng trên đời có “cẩm nang diệu kế” gì đó thật, thực ra đâu có. Người đoán chuyện như thần, trên thực tế là nhìn người như thần. Cho nên, nghiền ngẫm mưu kế vô dụng thôi, anh nghiền ngẫm nhân tính đi thì hơn!
Kẻ biết người cũng biết mình. Sau khi đầu hàng Tào Tháo, Giả Hủ biết rõ thân phận địa vị của mình, biết kẻ đa mưu túc trí như mình đối với bất cứ vị quân chủ nào cũng vừa là đối tượng lợi dụng vừa là nhân vật nguy hiểm, huống chi mình còn là “phản đồ”? Vì vậy ông ta đối nhân xử thế đều hết sức kín đáo. Ông ta bắt đầu trở nên kiệm lời, hiếm khi đưa ra mưu kế, không kéo bè kéo đảng, ngay cả chuyện hôn nhân của con cái cũng không bám víu nhà quyền thế (Hủ nghĩ mình không phải lão thần của Thái Tổ, mà mưu kế cao thâm, sợ bị nghi ngờ, nên đóng cửa tự giữ mình, bãi triều về nhà không tiếp ai, con cái cưới gả không chọn danh gia vọng tộc), kín đáo hơn ai hết. Giả Hủ đúng là người thông minh…

Thứ tám đến thứ mười, Lỗ Túc, Pháp Chính, Trình Dục.​

Trong bảng xếp hạng mười chiến lược gia hàng đầu Tam Quốc, Gia Cát Lượng xứng đáng là người đầu tiên, Quách Gia i thứ hai, và Tư Mã Ý thứ năm
Lỗ Túc là một chiến lược gia quan trọng dưới trướng Tôn Quyền của Đông Ngô, ông có trí tuệ và bản lĩnh tuyệt vời, tính cách thẳng thắn và táo bạo. Trước và sau trận Xích Bích, Lỗ Túc đã có những đóng góp to lớn trong việc thúc đẩy liên minh Ngô – Thục chống lại Tào.
Pháp Chính là chiến lược gia đầu tiên của Lưu Bị, ông ta giỏi mưu mô, được Lưu Bị vô cùng kính trọng và tin tưởng, ông ta từng thiết lập một kế hoạch vào năm 219 sau Công nguyên, chặt đầu tướng Hạ Hầu Uyên của Tào Ngụy, bạn biết đấy, sức mạnh của Hạ Hầu Uyên, là năm vị tướng giỏi của Tào Ngụy.
Trình Dục có dũng có mưu, hành sự tỉ mỉ, là một công thân khai quốc Ngụy triều. Thời loạn Hoàng Cân, quân Khăn vàng đánh đến cửa nhà của Trình Dục, ông không hề hoảng mợ mà bình tĩnh dùng mưu kế của mình để bảo vệ mọi người. Danh tiếng của ông nổi lên từ đó, nhiều lộ chư hầu mời ông về phò tá nhưng ông đều cự tuyệt, duy chỉ có Tào Thào vừa cất lời ông liền đồng ý. Lúc Tào Tháo bị Lữ Bố tập kích, không có viện trợ, chính Hoàng Dục là người khuyên bảo động viên, giúp Tào Tháo ổn định tinh thần.
Ông là người rất biết thời thế rất thủ biết thủ đoạn. Khi được Tào Tháo hỏi, ông tự nhân mình thua kém Từ Thứ mười lần, nhưng chính ông là người hiến kế mạo thư của mẹ Từ Thứ để dụ Từ Thứ về phe quân Tào. Sau trận thua Xích Bích, Tào Tháo bị Quan Vũ truy sát, chính Trình Dục đã khuyên Tào Tháo thuyệt phục Quan Vũ vì thấy Quan Vũ là nghĩa trọng nghĩa khí.
 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga

Gợi ý cộng đồng

Top