Mr Bens
Intern Writer
Năm 2021, tại công trường xây dựng cầu Hồng Kông - Chu Hải - Macao, một cỗ máy khổng lồ như "con rết" từ từ di chuyển. Dài 100 mét, chở 10.000 tấn dầm thép với 1.152 bánh xe hoạt động nhịp nhàng, nó được ví như "tàu sân bay trên cạn".
Đó chính là xe vận tải mô-đun tự hành (SPMT) - thiết bị mà phương Tây gọi là "công nghệ đen phương Đông". Hiện chỉ Trung Quốc và Đức có thể sản xuất, nhưng Trung Quốc áp dụng chính sách "chỉ cho thuê, không bán", thu về 5 tỷ USD mỗi năm. Ngay cả Mỹ và Nga cũng phải xếp hàng chờ đợi.
Năm 2008, SPMT đầu tiên do Trung Quốc sản xuất ra đời, tải trọng 50.000 tấn, tương đương hai tàu sân bay hạng nhẹ. Thành công này giúp Trung Quốc chiếm lĩnh thị trường - giá thuê chỉ bằng một nửa Đức, đồng thời có thể lắp ráp linh hoạt để vận chuyển từ dầm cầu đến tàu ngầm hạt nhân.
Hải quân Mỹ từng muốn thuê SPMT để vận chuyển tàu sân bay nhưng bị từ chối vì lý do bảo mật, buộc phải chờ đợi như các khách hàng khác.
Năm 2017, SPMT chứng tỏ đẳng cấp khi vận chuyển tàu Sơn Đông nặng 60.000 tấn. Con tàu được ghép từ nhiều phần, đặt lên hàng chục SPMT và di chuyển trơn tru tới bến với tốc độ 5m/phút trong ba ngày đêm.
Thành công của SPMT phản ánh sự trỗi dậy công nghiệp Trung Quốc: từ cao su nano chống mài mòn, hệ thủy lực chính xác đến thuật toán AI điều khiển. Như báo chí quốc tế nhận xét: "Trung Quốc không bán xe, mà bán cả tiêu chuẩn công nghiệp".
Khi Mỹ và Nga gặp khó vì thiếu SPMT, Trung Quốc đã hoàn thiện tàu sân bay Phúc Kiến nhờ công nghệ này. Điều này chứng tỏ: trong cuộc đua công nghệ, kẻ nắm công nghệ cốt lõi sẽ là người dẫn đầu. (sohu)

Đó chính là xe vận tải mô-đun tự hành (SPMT) - thiết bị mà phương Tây gọi là "công nghệ đen phương Đông". Hiện chỉ Trung Quốc và Đức có thể sản xuất, nhưng Trung Quốc áp dụng chính sách "chỉ cho thuê, không bán", thu về 5 tỷ USD mỗi năm. Ngay cả Mỹ và Nga cũng phải xếp hàng chờ đợi.

Từ bị siết cổ đến làm chủ công nghệ
Những năm 1980, ngành đóng tàu Trung Quốc bị phương Tây cấm vận công nghệ. Đức độc quyền SPMT với giá hàng trăm triệu USD kèm điều khoản "không chuyển giao công nghệ". Các kỹ sư Trung Quốc quyết tâm tự nghiên cứu.Năm 2008, SPMT đầu tiên do Trung Quốc sản xuất ra đời, tải trọng 50.000 tấn, tương đương hai tàu sân bay hạng nhẹ. Thành công này giúp Trung Quốc chiếm lĩnh thị trường - giá thuê chỉ bằng một nửa Đức, đồng thời có thể lắp ráp linh hoạt để vận chuyển từ dầm cầu đến tàu ngầm hạt nhân.
Hải quân Mỹ từng muốn thuê SPMT để vận chuyển tàu sân bay nhưng bị từ chối vì lý do bảo mật, buộc phải chờ đợi như các khách hàng khác.
Sức mạnh của "quái vật nghìn bánh"
Bí quyết của SPMT nằm ở chi tiết: 1.152 bánh xe xoay 360 độ, mỗi bánh chịu tải 30 tấn; 8 động cơ kết hợp hệ thủy lực tự động giữ thăng bằng, giúp xe ổn định trên mọi địa hình. Đặc biệt, nó không cần tài xế mà điều khiển từ xa bằng máy tính, di chuyển linh hoạt như rắn.
Năm 2017, SPMT chứng tỏ đẳng cấp khi vận chuyển tàu Sơn Đông nặng 60.000 tấn. Con tàu được ghép từ nhiều phần, đặt lên hàng chục SPMT và di chuyển trơn tru tới bến với tốc độ 5m/phút trong ba ngày đêm.

Chiến lược "không bán, chỉ cho thuê": Trung Quốc hiện sở hữu cả 5 SPMT siêu nặng duy nhất thế giới, lịch thuê kín ba năm với giá 1 triệu USD/ngày. Chiến lược này mang về 5 tỷ USD mỗi năm, tương đương 13,7 triệu USD/ngày - nguồn lực để phát triển phiên bản không người lái, vượt xa Đức.
Thành công của SPMT phản ánh sự trỗi dậy công nghiệp Trung Quốc: từ cao su nano chống mài mòn, hệ thủy lực chính xác đến thuật toán AI điều khiển. Như báo chí quốc tế nhận xét: "Trung Quốc không bán xe, mà bán cả tiêu chuẩn công nghiệp".
Khi Mỹ và Nga gặp khó vì thiếu SPMT, Trung Quốc đã hoàn thiện tàu sân bay Phúc Kiến nhờ công nghệ này. Điều này chứng tỏ: trong cuộc đua công nghệ, kẻ nắm công nghệ cốt lõi sẽ là người dẫn đầu. (sohu)