ThanhDat
Intern Writer
Một chiếc máy bay cánh bay màu đen lướt nhẹ trên đường băng, chỉ để lại tín hiệu mờ trên radar đó là H-20, mẫu máy bay ném bom chiến lược đang được quan tâm đặc biệt. Theo Military-Industrial Courier (Nga), H-20 có một số đặc tính kỹ thuật được cho là có thể sánh với, thậm chí vượt B-21 Raider của Mỹ trong vài khía cạnh nhất định. Cùng thời điểm, mẫu JH-26 cũng thu hút chú ý nhờ thiết kế cánh cụp cánh xòe và khả năng tàng hình.
Thiết kế cánh bay cùng lớp phủ hấp thụ sóng radar giúp H-20 giảm diện tích phản xạ radar xuống khoảng 0,001 m², tương đương tín hiệu của một con chim nhỏ, khiến nó khó bị phát hiện hơn so với nhiều dòng UAV hiện có. Về tải trọng, H-20 được cho là có thể mang tới 45 tấn vũ khí, cao hơn so với B-21 (khoảng 12 tấn) và B-2. Máy bay này có thể mang tên lửa hành trình CJ-20 hoặc các loại tên lửa siêu thanh, tăng cường khả năng tấn công tầm xa.
Với tầm hoạt động ước tính hơn 12.000 km, H-20 có thể bay từ Trung Quốc tới Hawaii mà không cần tiếp nhiên liệu trên không. Nếu thông tin này chính xác, nó sẽ tác động đáng kể đến chiến lược phòng không của Mỹ ở khu vực Tây Thái Bình Dương.
JH-26 được chú ý nhờ thiết kế kết hợp giữa khả năng tàng hình của J-20 và công nghệ cánh cụp biến thiên từng được áp dụng trên F-14 Tomcat. Góc cánh có thể thay đổi từ 38° đến 72°, giúp máy bay hoạt động linh hoạt ở cả tốc độ thấp và cao, với khả năng đạt vận tốc trên Mach 3. Ngoài ra, JH-26 được thiết kế có thể phối hợp với các UAV “Dark Sword” để thực hiện nhiệm vụ tấn công nhóm.
JH-26 có bán kính tác chiến khoảng 1.800 km và được cho là có thể triển khai từ tàu sân bay nhờ hệ thống phóng điện từ và cấu trúc cánh gập. Khi kết hợp với tên lửa chống hạm YJ-21, nó có thể hỗ trợ thiết lập vùng tác chiến mở rộng trong chuỗi đảo thứ hai. Một số mô phỏng của Mỹ cho thấy trong kịch bản H-20, JH-26 và J-36 phối hợp, tỷ lệ thắng của F-35 trong các cuộc đối đầu sẽ giảm đáng kể.
Từ các dòng H-6K, J-20 cho đến H-20 và JH-26, Trung Quốc đang từng bước hiện đại hóa lực lượng không quân với mục tiêu tăng khả năng răn đe và bảo vệ lợi ích chiến lược. Dù vẫn còn khoảng cách trong công nghệ và kinh nghiệm vận hành so với Mỹ, tốc độ phát triển này phản ánh xu hướng cạnh tranh ngày càng quyết liệt giữa hai cường quốc trong lĩnh vực hàng không quân sự. (Sohu)
Thiết kế cánh bay cùng lớp phủ hấp thụ sóng radar giúp H-20 giảm diện tích phản xạ radar xuống khoảng 0,001 m², tương đương tín hiệu của một con chim nhỏ, khiến nó khó bị phát hiện hơn so với nhiều dòng UAV hiện có. Về tải trọng, H-20 được cho là có thể mang tới 45 tấn vũ khí, cao hơn so với B-21 (khoảng 12 tấn) và B-2. Máy bay này có thể mang tên lửa hành trình CJ-20 hoặc các loại tên lửa siêu thanh, tăng cường khả năng tấn công tầm xa.
Với tầm hoạt động ước tính hơn 12.000 km, H-20 có thể bay từ Trung Quốc tới Hawaii mà không cần tiếp nhiên liệu trên không. Nếu thông tin này chính xác, nó sẽ tác động đáng kể đến chiến lược phòng không của Mỹ ở khu vực Tây Thái Bình Dương.
JH-26 và hướng phát triển thế hệ máy bay đa nhiệm
Trái ngược với cách tiếp cận của Mỹ trong việc giảm tải trọng B-21 để tiết kiệm chi phí, Trung Quốc phát triển H-20 với mục tiêu trở thành nền tảng tấn công tầm xa. Theo tuyên bố của giới chức không quân Trung Quốc, mẫu này được trang bị động cơ WS-18, cho phép đạt tốc độ cao hơn và cải thiện khả năng xuyên phá phòng không.
JH-26 được chú ý nhờ thiết kế kết hợp giữa khả năng tàng hình của J-20 và công nghệ cánh cụp biến thiên từng được áp dụng trên F-14 Tomcat. Góc cánh có thể thay đổi từ 38° đến 72°, giúp máy bay hoạt động linh hoạt ở cả tốc độ thấp và cao, với khả năng đạt vận tốc trên Mach 3. Ngoài ra, JH-26 được thiết kế có thể phối hợp với các UAV “Dark Sword” để thực hiện nhiệm vụ tấn công nhóm.
JH-26 có bán kính tác chiến khoảng 1.800 km và được cho là có thể triển khai từ tàu sân bay nhờ hệ thống phóng điện từ và cấu trúc cánh gập. Khi kết hợp với tên lửa chống hạm YJ-21, nó có thể hỗ trợ thiết lập vùng tác chiến mở rộng trong chuỗi đảo thứ hai. Một số mô phỏng của Mỹ cho thấy trong kịch bản H-20, JH-26 và J-36 phối hợp, tỷ lệ thắng của F-35 trong các cuộc đối đầu sẽ giảm đáng kể.
Thách thức công nghệ và cuộc đua dài hạn
Những bước tiến trong thiết kế H-20 và JH-26 cho thấy Trung Quốc đang đầu tư mạnh vào công nghệ hàng không quân sự, bao gồm động cơ chu kỳ biến thiên, vật liệu chịu nhiệt và radar terahertz. Tuy nhiên, cả hai mẫu vẫn trong giai đoạn phát triển, chưa được xác nhận khả năng thực chiến. Trong khi đó, dự án NGAD của Mỹ cũng đối mặt nhiều khó khăn kỹ thuật như lỗi cánh quạt và phần mềm thiết kế chậm cập nhật.
Từ các dòng H-6K, J-20 cho đến H-20 và JH-26, Trung Quốc đang từng bước hiện đại hóa lực lượng không quân với mục tiêu tăng khả năng răn đe và bảo vệ lợi ích chiến lược. Dù vẫn còn khoảng cách trong công nghệ và kinh nghiệm vận hành so với Mỹ, tốc độ phát triển này phản ánh xu hướng cạnh tranh ngày càng quyết liệt giữa hai cường quốc trong lĩnh vực hàng không quân sự. (Sohu)