Dũng Đỗ
Writer
Một vụ tranh chấp lao động hy hữu vừa đi đến hồi kết tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc, thu hút sự quan tâm lớn của dư luận về ranh giới giữa nhu cầu sinh lý cá nhân và quy định kỷ luật tại nơi làm việc. Tòa án đã đưa ra phán quyết cuối cùng đối với trường hợp một nam kỹ sư bị sa thải sau khi dành hàng giờ đồng hồ trong nhà vệ sinh mỗi ngày.
Bằng chứng từ camera giám sát và kỷ lục "biến mất" 4 tiếng
Vụ việc được Liên đoàn Công đoàn Thượng Hải công bố, liên quan đến ông Li, một kỹ sư đã có thâm niên cống hiến hơn 10 năm tại công ty. Mâu thuẫn lao động bùng phát khi doanh nghiệp quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động với lý do nhân viên này thường xuyên rời bỏ vị trí làm việc trong thời gian dài để vào nhà vệ sinh. Không chấp nhận quyết định sa thải, ông Li đã đệ đơn kiện ra tòa và yêu cầu khoản bồi thường lên tới 320.000 nhân dân tệ (tương đương khoảng 1,2 tỷ VNĐ).
Tại các phiên xét xử, phía công ty đã trình bày những bằng chứng thuyết phục trích xuất từ hệ thống camera giám sát nội bộ. Dữ liệu ghi lại cho thấy, chỉ tính riêng trong khoảng thời gian 30 ngày từ tháng 4 đến tháng 5 năm 2024, ông Li đã có tổng cộng 14 lần vào nhà vệ sinh với thời lượng kéo dài bất thường. Đỉnh điểm của sự việc là một lần ông Li đã ở trong nhà vệ sinh suốt 4 tiếng đồng hồ liên tục. Đại diện công ty nhấn mạnh rằng, đặc thù công việc kỹ sư đòi hỏi sự hiện diện thường xuyên để xử lý các vấn đề kỹ thuật phát sinh. Tuy nhiên, trong những khoảng thời gian ông Li "biến mất", các cấp quản lý đã nhiều lần cố gắng liên lạc qua tin nhắn và gọi điện nhưng hoàn toàn không nhận được phản hồi.
Tranh cãi pháp lý quanh căn bệnh trĩ và nghĩa vụ lao động
Để bảo vệ quyền lợi của mình, ông Li và đội ngũ luật sư đã cung cấp các chứng từ y tế, bao gồm hóa đơn mua thuốc và hồ sơ phẫu thuật bệnh trĩ vào đầu năm 2025. Lập luận của nguyên đơn cho rằng việc đi vệ sinh lâu là nhu cầu bắt buộc xuất phát từ tình trạng sức khỏe thực tế, hoàn toàn không phải là hành vi cố tình trốn tránh công việc.
Tuy nhiên, sau khi xem xét toàn diện hồ sơ, Hội đồng xét xử đã bác bỏ lập luận này. Thẩm phán nhận định rằng, mặc dù ông Li có bệnh lý thực sự, nhưng thời gian ông dành cho việc giải quyết nhu cầu cá nhân lên tới nửa ngày làm việc mỗi lần là vượt quá xa nhu cầu thể chất thông thường. Quan trọng hơn, Tòa án chỉ ra lỗi lớn của người lao động trong trường hợp này là sự thiếu trung thực và vi phạm quy trình. Ông Li đã không thông báo tình trạng bệnh lý của mình cho công ty, cũng như không thực hiện các thủ tục xin nghỉ phép y tế theo đúng quy định đã cam kết trong hợp đồng lao động.
Kết cục của vụ kiện và bài học về kỷ luật nơi công sở
Về quy trình xử lý kỷ luật, Tòa án xác nhận công ty đã thực hiện đúng các bước theo luật định, bao gồm việc tham vấn ý kiến của công đoàn trước khi ra quyết định sa thải. Mặc dù công ty đã thắng kiện về mặt pháp lý, nhưng sau hai phiên xét xử căng thẳng, hai bên đã đi đến một thỏa thuận hòa giải.
Phía công ty đồng ý chi trả cho ông Li một khoản trợ cấp trị giá 30.000 nhân dân tệ (khoảng 112 triệu VNĐ).
Đây không phải là tiền bồi thường do sa thải trái luật, mà được xem là hành động nhân văn ghi nhận những đóng góp của ông trong hơn một thập kỷ gắn bó, đồng thời hỗ trợ cựu nhân viên vượt qua giai đoạn khó khăn tài chính khi thất nghiệp. Phán quyết này được xem là lời cảnh tỉnh cho giới văn phòng về việc tuân thủ kỷ luật lao động, đồng thời khẳng định các vấn đề sức khỏe cá nhân cần được xử lý minh bạch qua các quy trình xin nghỉ phép hợp pháp thay vì tự ý rời bỏ vị trí làm việc.
Bằng chứng từ camera giám sát và kỷ lục "biến mất" 4 tiếng
Vụ việc được Liên đoàn Công đoàn Thượng Hải công bố, liên quan đến ông Li, một kỹ sư đã có thâm niên cống hiến hơn 10 năm tại công ty. Mâu thuẫn lao động bùng phát khi doanh nghiệp quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động với lý do nhân viên này thường xuyên rời bỏ vị trí làm việc trong thời gian dài để vào nhà vệ sinh. Không chấp nhận quyết định sa thải, ông Li đã đệ đơn kiện ra tòa và yêu cầu khoản bồi thường lên tới 320.000 nhân dân tệ (tương đương khoảng 1,2 tỷ VNĐ).
Tại các phiên xét xử, phía công ty đã trình bày những bằng chứng thuyết phục trích xuất từ hệ thống camera giám sát nội bộ. Dữ liệu ghi lại cho thấy, chỉ tính riêng trong khoảng thời gian 30 ngày từ tháng 4 đến tháng 5 năm 2024, ông Li đã có tổng cộng 14 lần vào nhà vệ sinh với thời lượng kéo dài bất thường. Đỉnh điểm của sự việc là một lần ông Li đã ở trong nhà vệ sinh suốt 4 tiếng đồng hồ liên tục. Đại diện công ty nhấn mạnh rằng, đặc thù công việc kỹ sư đòi hỏi sự hiện diện thường xuyên để xử lý các vấn đề kỹ thuật phát sinh. Tuy nhiên, trong những khoảng thời gian ông Li "biến mất", các cấp quản lý đã nhiều lần cố gắng liên lạc qua tin nhắn và gọi điện nhưng hoàn toàn không nhận được phản hồi.
Tranh cãi pháp lý quanh căn bệnh trĩ và nghĩa vụ lao động
Để bảo vệ quyền lợi của mình, ông Li và đội ngũ luật sư đã cung cấp các chứng từ y tế, bao gồm hóa đơn mua thuốc và hồ sơ phẫu thuật bệnh trĩ vào đầu năm 2025. Lập luận của nguyên đơn cho rằng việc đi vệ sinh lâu là nhu cầu bắt buộc xuất phát từ tình trạng sức khỏe thực tế, hoàn toàn không phải là hành vi cố tình trốn tránh công việc.
Tuy nhiên, sau khi xem xét toàn diện hồ sơ, Hội đồng xét xử đã bác bỏ lập luận này. Thẩm phán nhận định rằng, mặc dù ông Li có bệnh lý thực sự, nhưng thời gian ông dành cho việc giải quyết nhu cầu cá nhân lên tới nửa ngày làm việc mỗi lần là vượt quá xa nhu cầu thể chất thông thường. Quan trọng hơn, Tòa án chỉ ra lỗi lớn của người lao động trong trường hợp này là sự thiếu trung thực và vi phạm quy trình. Ông Li đã không thông báo tình trạng bệnh lý của mình cho công ty, cũng như không thực hiện các thủ tục xin nghỉ phép y tế theo đúng quy định đã cam kết trong hợp đồng lao động.
Kết cục của vụ kiện và bài học về kỷ luật nơi công sở
Về quy trình xử lý kỷ luật, Tòa án xác nhận công ty đã thực hiện đúng các bước theo luật định, bao gồm việc tham vấn ý kiến của công đoàn trước khi ra quyết định sa thải. Mặc dù công ty đã thắng kiện về mặt pháp lý, nhưng sau hai phiên xét xử căng thẳng, hai bên đã đi đến một thỏa thuận hòa giải.
Phía công ty đồng ý chi trả cho ông Li một khoản trợ cấp trị giá 30.000 nhân dân tệ (khoảng 112 triệu VNĐ).
Đây không phải là tiền bồi thường do sa thải trái luật, mà được xem là hành động nhân văn ghi nhận những đóng góp của ông trong hơn một thập kỷ gắn bó, đồng thời hỗ trợ cựu nhân viên vượt qua giai đoạn khó khăn tài chính khi thất nghiệp. Phán quyết này được xem là lời cảnh tỉnh cho giới văn phòng về việc tuân thủ kỷ luật lao động, đồng thời khẳng định các vấn đề sức khỏe cá nhân cần được xử lý minh bạch qua các quy trình xin nghỉ phép hợp pháp thay vì tự ý rời bỏ vị trí làm việc.